Title of the document

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
1

1 Tại Lều Hội Kiến, Chúa Hằng Hữu gọi Mai-sen,
2 bảo ông hướng dẫn dân Y-sơ-ra-ên dâng tế lễ như sau: "Khi một người muốn dâng sinh tế cho Chúa Hằng Hữu, phải dâng bò hay cừu bắt từ trong bầy gia súc.

Tế Lễ Thiêu

3 "Nếu ai muốn dâng bò làm tế lễ thiêu, thì phải chọn một con bò đực không tì vết. Các thầy tế lễ sẽ nhận lễ vật tại cửa Lều Hội Kiến, trước mặt Chúa.
4 Khi một người dâng đặt tay trên đầu con sinh, nó sẽ trở thành sinh tế chuộc tội cho người đó.
5 Người dâng sẽ giết nó trước mặt Chúa. Các thầy tế lễ (con cháu A-rôn) sẽ lấy huyết dâng lên và đem rưới trên bốn cạnh bàn thờ, tại cửa Lều Hội Kiến.
6 Người ấy sẽ lột da con sinh, chặt thịt ra từng miếng.
7 Các thầy tế lễ (con cháu A-rôn) sẽ nhóm lửa, đốt củi trên bàn thờ,
8 rồi xếp các miếng thịt, cái đầu và mỡ trên củi đang cháy trên bàn thờ.
9 Riêng bộ lòng và bộ giò phải được rửa sạch trước khi đem thiêu chung với những phần kia. Đó là tế lễ thiêu, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa.

10 "Nếu ai muốn dâng cừu hay dê làm tế lễ thiêu, thì phải chọn một con đực không tì vết.
11 Người dâng sẽ giết con sinh tại phía bắc bàn thờ, trước mặt Chúa Hằng Hữu. Các thầy tế lễ con A-rôn sẽ lấy huyết rưới trên bốn cạnh bàn thờ.
12 Người ấy sẽ chặt con sinh ra từng miếng. Các thầy tế lễ sẽ xếp thịt, đầu và mỡ trên củi đang cháy trên bàn thờ.
13 Riêng bộ lòng và bộ giò phải được rửa sạch trước khi đem thiêu chung với những phần kia. Đó là tế lễ thiêu, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa.

14 Nếu ai muốn dâng chim làm tế lễ thiêu cho Chúa, thì phải chọn chim cu đất hoặc bồ câu con. 15-17 Thầy tế lễ sẽ đem chim đến bàn thờ, vặn cổ cho máu chảy trên bàn thờ, lấy cái diều và lông ném vào chỗ đổ tro phía đông bàn thờ. Thầy tế lễ sẽ nắm hai cánh xé chim ra, nhưng không cho hai phần rời nhau hẳn, rồi đốt chim trên củi đang cháy trên bàn thờ. Đó là tế lễ thiêu, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
2

Tế Lễ Chay

1 "Nếu có ai muốn dâng ngũ cốc cho Chúa Hằng Hữu, thì người ấy sẽ lấy bột mịn chế dầu vào, rắc nhũ hương lên trên,
2 rồi đem đến cho các thầy tế lễ con A-rôn. Người ấy sẽ bốc một nắm bột - tượng trưng cho toàn số bột đem dâng - trao cho thầy tế lễ đốt trên bàn thờ. Đây là một lễ thiêu dùng lửa dâng hương thơm lên cho Chúa.
3 Phần bột còn lại sẽ thuộc về A-rôn và các con trai người. Bột được đốt dâng lên cho Chúa là lễ vật rất thánh.
4 Nếu ai muốn dâng cho Chúa Hằng Hữu bánh nướng trong lò, thì người ấy có thể dâng bánh làm bằng bột mịn pha dầu không bỏ men, hoặc bánh kẹp mỏng chế dầu không men.
5 Nếu dâng bánh nướng trên vỉ, bánh sẽ được làm bằng bột mịn pha dầu không bỏ men.
6 Đem bánh bẻ vụn ra rồi đổ dầu lên trên, đây là một lối dâng ngũ cốc.
7 Nếu muốn dâng ngũ cốc rán trong chảo, thì phải dùng dầu với bột mịn.

8 "Các lễ vật ngũ cốc nói trên sẽ được đem đến cho thầy tế lễ để dâng trên bàn thờ cho Chúa.
9 Nhưng thầy tế lễ chỉ lấy một phần lễ vật tượng trưng đốt trên bàn thờ, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa.
10 Phần ngũ cốc còn lại sẽ thuộc về A-rôn và các con người. Ngũ cốc được đốt dâng lên cho Chúa là lễ vật rất thánh.

11 "Đừng bỏ men vào lễ vật ngũ cốc, vì men cũng như mật, không được đốt để dâng lên Chúa.
12 Tuy nhiên, người ta có thể dâng các món ấy làm lễ vật trong dịp dâng hoa quả đầu mùa cho Chúa, nhưng không được đốt trên bàn thờ.
13 Phải bỏ muối vào tất cả các lễ vật, vì muối tiêu biểu cho giao ước của Chúa.
14 Nếu muốn dâng ngũ cốc đầu mùa, thì phải giã hạt ngũ cốc còn tươi rồi đem rang đi,
15 xong chế dầu vào và rắc nhũ hương lên trên.
16 Thầy tế lễ sẽ lấy một phần ngũ cốc này, đã chế dầu và nhũ hương, đem đốt để dâng hương thơm lên Chúa.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
3

Tế Lễ Tạ Ơn

1 "Nếu ai muốn dâng lễ vật để tạ ơn Chúa Hằng Hữu, thì người ấy có thể dâng một con bò, đực hay cái cũng được, nhưng phải là một con vật hoàn toàn, không tì vết.
2 Người dâng sẽ đặt tay trên đầu con bò, rồi giết nó tại cửa Lều Hội Kiến. Các thầy tế lễ con cháu A-rôn sẽ lấy huyết rảy trên bốn cạnh bàn thờ. 3-5 Thầy tế lễ lấy mỡ bọc ruột, hai trái thận với mỡ của nó dính nơi sườn và túi mật, đem đốt trên củi đang cháy trên bàn thờ, dâng hương thơm lên Chúa.

6 "Nếu lễ vật tạ ơn là một con cừu hay một con dê, dù đực hay cái, thì cũng phải dâng một con vật hoàn toàn, không khuyết tật.

7,8 "Nếu là một con cừu, thì người dâng sẽ đặt tay trên đầu nó, rồi giết nó tại cửa Lều Hội Kiến. Các thầy tế lễ con cháu A-rôn sẽ lấy huyết rưới trên bốn cạnh bàn thờ. 9-11 Thầy tế lễ cũng đốt trên bàn thờ mỡ con cừu, cái đuôi chặt gần xương sống, mỡ bọc ruột, hai trái thận với mỡ của nó dính nơi sườn và túi mật. Đây là một lễ thiêu dâng cho Chúa.

12 "Nếu lễ vật dâng cho Chúa là một con dê, 13 thì người dâng sẽ đặt tay trên đầu nó, rồi giết nó tại cửa Lều Hội Kiến. Các thầy tế lễ con cháu A-rôn sẽ lấy huyết rưới trên bốn cạnh bàn thờ. 14-16 Thầy tế lễ cũng lấy mỡ bọc ruột, hai trái thận với mỡ của nó dính nơi sườn và túi mật đem đốt trên bàn thờ, dâng hương thơm lên Chúa. Tất cả mỡ đều thuộc về Chúa. 17 Đây là một quy lệ có tính cách vĩnh viễn, áp dụng trên toàn lãnh thổ: Không ai được ăn mỡ và huyết."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
4

1,2 Chúa Hằng Hữu lại truyền dạy cho Mai-sen về trường hợp một người vô tình vi phạm luật lệ của Chúa:

3 "Nếu một thầy tế lễ vô tình vi phạm, gây cho dân mang lỗi, thì thầy tế lễ đó phải dâng một con bò tơ không tì vết cho Chúa để chuộc tội, 4 bằng cách dẫn con bò đến trước cửa Lều Hội Kiến, đặt tay trên đầu nó, rồi giết nó trước mặt Chúa. 5 Sau đó thầy tế lễ lấy một phần huyết bò đem vào Lều Hội Kiến, 6 nhúng ngón tay vào huyết, rảy bảy lần trước mặt Chúa, phía trước bức màn ngăn cách Nơi Chí Thánh. 7 Xong, thầy tế lễ ấy sẽ bôi huyết trên các sừng bàn thờ xông hương trước mặt Chúa Hằng Hữu trong Lều Hội Kiến; huyết còn lại đem đổ dưới chân bàn thờ dâng lễ thiêu, tại cửa Lều Hội Kiến. 8-10 Thầy tế lễ ấy sẽ lấy tất cả mỡ con bò, mỡ bọc ruột, hai trái thận với mỡ của nó dính nơi sườn và túi mật, đem đốt trên bàn thờ dâng lễ thiêu, cũng như trường hợp dâng con bò làm lễ tạ ơn.11,12 Nhưng phần còn lại gồm da, thịt, đầu, chân, bộ lòng, phân bò, thầy tế lễ sẽ đem ra bên ngoài trại, tại một nơi sạch sẽ, là nơi đổ tro bàn thờ, xếp tất cả trên củi mà đốt đi.

13 "Nếu toàn dân Y-sơ-ra-ên vô tình vi phạm một điều gì Chúa cấm đoán, 14 và nhận biết lỗi mình, thì họ phải dâng một con bò tơ để chuộc tội. Bò sẽ được dẫn đến cửa Lều Hội Kiến. 15 Các trưởng lão trong nhân dân sẽ đặt tay trên đầu con bò, rồi giết nó trước mặt Chúa. 16 Thầy tế lễ sẽ lấy một phần huyết đem vào Lều Hội Kiến, 17 nhúng ngón tay vào huyết, rảy bảy lần trước mặt Chúa, phía trước bức màn ngăn cách Nơi Chí Thánh. 18 Thầy tế lễ cũng sẽ bôi huyết trên các sừng bàn thờ xông hương trước mặt Chúa trong Lều Hội Kiến; huyết còn lại đem đổ dưới chân bàn thờ dâng lễ thiêu, tại cửa Lều Hội Kiến. 19 Thầy tế lễ cũng lấy tất cả mỡ bò đem đốt trên bàn thờ. 20 Nếu thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho dân đúng theo thủ tục, thì lỗi họ sẽ được tha. 21 Sau đó, thầy tế lễ đem con bò ra thiêu bên ngoài trại như trường hợp tế lễ thiêu chuộc tội cho cá nhân. Đây là lễ chuộc tội cho toàn dân.

22 "Nếu một cấp lãnh đạo vô tình vi phạm điều gì Chúa cấm đoán, 23 và nhận biết tội mình, thì phải dâng một con dê đực không tì vết để chuộc tội. 24 Người ấy sẽ đặt tay mình trên đầu con dê, rồi giết nó tại nơi người ta giết sinh tế lễ thiêu, trước mặt Chúa. Đây là lễ chuộc tội. 25 Thầy tế lễ sẽ lấy ngón tay nhúng vào huyết dê, đem bôi lên các sừng bàn thờ dâng lễ thiêu; huyết còn lại đem đổ dưới chân bàn thờ. 26 Tất cả mỡ dê sẽ được đốt trên bàn thờ, như trường hợp dâng lễ tạ ơn. Như vậy, khi thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho người này, lỗi người sẽ được tha. 27 Nếu một thường dân vô tình vi phạm một điều gì Chúa cấm đoán 28 và nhận biết tội mình, thì phải dâng một con dê cái không tì vết để chuộc tội. 29 Người ấy sẽ đặt tay trên đầu con dê, rồi giết nó tại nơi người ta giết sinh tế lễ thiêu. 30 Thầy tế lễ sẽ lấy ngón tay nhúng vào huyết dê, đem bôi trên các sừng bàn thờ dâng lễ thiêu; huyết còn lại đem đổ dưới chân bàn thờ. 31 Thầy tế lễ cũng lấy tất cả mỡ đem đốt trên bàn thờ dâng hương thơm lên Chúa như trường hợp dâng lễ tạ ơn. Như vậy, khi thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho người này, lỗi người sẽ được tha.

32 "Nếu người này muốn dâng một con cừu để làm lễ chuộc tội, thì phải chọn một con cừu cái không tì vết. 33 Người ấy sẽ đặt tay trên đầu con cừu, rồi giết nó tại nơi người ta giết sinh tế lễ thiêu. 34 Thầy tế lễ lấy ngón tay nhúng vào huyết cừu, đem bôi trên các sừng bàn thờ dâng lễ thiêu; huyết còn lại đem đổ dưới chân bàn thờ. 35 Thầy tế lễ cũng lấy mỡ cừu đốt trên bàn thờ, như trường hợp dâng cừu làm lễ tạ ơn. Như vậy, khi thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho người này, lỗi người sẽ được tha.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
5

Các Lễ Chuộc Tội Khác

1 "Nếu một nhân chứng đã tuyên thệ, nhưng không chịu khai những điều mình thấy và biết, thì nhân chứng mắc tội.

2 "Nếu ai đụng phải một vật không sạch như thây của thú vật không sạch (thú rừng hay gia súc) hoặc thây của một loại sâu bọ, dù không biết là mình đã đụng, thì cũng mắc tội vì người ấy đã trở nên không sạch.
3 Nếu người ấy đụng phải vật không sạch của loài người, bất kỳ dưới hình thức nào, thì khi biết mình đã đụng, người ấy sẽ mắc tội.

4 "Nếu ai thề thốt - dù để làm một việc tốt hay xấu - mà không suy nghĩ trước, khi biết được lời thề của mình là dại dột, thì người ấy sẽ mắc tội.

5 "Người mắc tội trong các trường hợp kể trên phải xưng tội mình,
6 và đem một con cừu hoặc dê cái dâng cho Chúa làm sinh tế chuộc tội; thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người ấy.
7 Nhưng nếu người ấy không đủ sức dâng một con cừu, thì có thể dâng một cặp chim cu đất hay bò câu con; một con làm tế lễ chuộc tội, một con làm tế lễ thiêu.
8 Thầy tế lễ sẽ nhận chim, dâng con thứ nhất làm lễ chuộc tội, vặn cổ chim nhưng không cho đứt lìa,
9 lấy một phần huyết rảy trên một cạnh của bàn thờ chuộc tội; phần còn lại đổ dưới chân bàn thờ. Đó là lễ chuộc tội.
10 Thầy tế lễ dâng con chim thứ hai làm tế lễ thiêu, theo đúng thủ tục đã ấn định. Như vậy, khi thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho người ấy, lỗi người sẽ được tha.

11 "Nếu người không đủ sức dâng một cặp chim làm sinh tế chuộc tội, thì có thể dâng một phần mười giạ bột mịn, nhưng đừng đổ dầu vào, cũng không được rắc nhũ hương lên, vì đây là một lễ vật chuộc tội.
12 Người ấy sẽ đem bột đến cho thầy tế lễ, thầy tế lễ sẽ bốc bột đầy một nắm tay, tượng trưng cho toàn số bột, đem đốt trên bàn thờ cũng như đốt các lễ thiêu khác, dâng lên cho Chúa. Đó là lễ chuộc tội.
13 Khi các thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho người đã phạm một trong các trường hợp kể trên, lỗi người sẽ được tha. Phần bột còn lại sẽ thuộc về thầy tế lễ, giống như trường hợp dâng ngũ cốc."

Tế Lễ Chuộc Lầm Lỗi

14 Chúa Hằng Hữu lại bảo Mai-sen:
15 "Nếu có ai mắc tội vì lỡ lầm xúc phạm đến một vật thánh của Chúa, người ấy phải dâng một con cừu đực không tì vết, giá trị con cừu được định theo tiêu chuẩn tiền tệ Nơi Thánh. Đây là lễ chuộc lỗi.
16 Người ấy cũng phải sửa vật thánh lại đúng như tình trạng cũ, trả thêm một phần năm giá trị của vật thánh ấy và giao số tiền này cho thầy tế lễ. Thầy tế lễ sẽ nhận con cừu làm lễ chuộc lỗi cho người ấy; người sẽ được tha.

17 "Nếu có ai phạm luật Chúa Hằng Hữu đã ban hành mà không biết, thì người ấy vẫn có lỗi.
18 Người ấy phải đem đến cho thầy tế lễ một con cừu đực không tì vết; giá trị con cừu bằng giá định sẵn. Khi thầy tế lễ làm lễ chuộc lỗi cho người ấy, người sẽ được tha.
19 Đó là lễ chuộc lỗi, vì người đã có lỗi với Chúa."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
6

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen:
2 "Nếu có ai phạm tội cùng Ta vì gian dối trong các khoản ký thác hoặc bảo chứng của người khác, hay vì trộm cắp hoặc bức hiếp anh em láng giềng,
3 hay vì tìm được vật người khác đã mất nhưng chối đi, thề thốt dối trá, thì 4,5 vào ngày tội trạng được xác nhận, đương sự phải hoàn trả vật mình đã lấy, đồng thời phải bồi thường một số tiền bằng một phần năm giá trị của vật ấy cho sở hữu chủ. 6 Người có tội cũng phải đem đến cho thầy tế lễ một con cừu đực không tì vết, làm sinh tế chuộc tội dâng lên cho Chúa; giá trị con cừu bằng giá định sẵn. 7 Khi thầy tế lễ làm lễ chuộc tội với Chúa, lỗi người sẽ được tha."

Thể Lệ Về Lễ Thiêu

8 Chúa Hằng Hữu lại bảo Mai-sen: 9 "Hãy cho A-rôn và các con trai người biết các thể lệ về tế lễ thiêu sau đây: Lễ vật phải được giữ giữa bàn thờ suốt đêm, lửa trên bàn thờ phải cháy luôn cho đến sáng. 10 Thầy tế lễ sẽ mặc áo và quần cụt vải gai vào, lấy tro của lễ vật đã cháy tàn trên bàn thờ đem đổ bên cạnh bàn thờ. 11 Xong, thầy tế lễ sẽ thay áo, đem tro đến một nơi sạch sẽ bên ngoài trại. 12 Lửa trên bàn thờ phải cháy luôn, không được tắt. Mỗi buổi sáng, thầy tế lễ phải đốt củi trên bàn thờ, đặt của lễ thiêu trên củi, và đốt mỡ của sinh tế tạ ơn. 13 Lửa phải được cháy luôn trên bàn thờ, không lúc nào được tắt.

Thể Lệ Dâng Ngũ Cốc

14 "Sau đây là thể lệ dâng ngũ cốc: Các con trai A-rôn sẽ dâng ngũ cốc trên bàn thờ, trước mặt Chúa Hằng Hữu. 15 Thầy tế lễ sẽ bốc đầy một nắm tay bột mịn của ngũ cốc đem dâng, luôn với dầu và nhũ hương đã rắc lên trên bột, đem đốt phần bột tượng trưng này trên bàn thờ, dâng hương thơm lên Chúa. 16,17 Phần ngũ cốc còn lại sẽ dùng làm thực phẩm cho A-rôn và các con trai người. Họ sẽ ăn tại sân Lều Hội Kiến. Họ tuyệt đối không được pha men vào bột này, ngay cả khi dùng bột để nướng bánh. Ta cho họ một phần lễ vật dâng cho Ta bằng lửa, phần này rất thánh, cũng như lễ vật chuộc tội và lễ vật chuộc lỗi. 18 Nam giới trong dòng họ A-rôn đều được phép ăn những lễ vật này. Đây là một qui luật áp dụng qua các thế hệ. Chỉ người thánh, hiến dâng mình cho Chúa mới được đụng đến của lễ thiêu của Ngài."

19 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen: 20 "Vào ngày lễ xức dầu thánh cho A-rôn và các con trai người, họ sẽ dâng cho Chúa một lễ vật ngũ cốc, thông thường gồm một phần mười giạ bột mịn, phân nửa dâng vào buổi sáng, phân nửa buổi tối. 21 Bột sẽ được pha với dầu, nướng thật kỹ trên vỉ, dâng hương thơm lên Chúa.

22,23 "Người được xức dầu thánh trong dòng họ A-rôn để kế vị A-rôn làm thầy tế lễ sẽ dâng lễ vật như vậy cho Chúa. Đây là một quy lệ áp dụng vĩnh viễn. Toàn thể lễ vật ngũ cốc này sẽ được đốt thiêu, không ai được ăn."

Thể Lệ về Lễ Chuộc Tội.

24 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen: 25 "Cho A-rôn và các con trai người biết các thể lệ về tế lễ chuộc tội sau đây: Phải giết con sinh tế chuộc tội trước mặt Chúa, tại nơi dùng để giết sinh tế lễ thiêu. Sinh tế này rất thánh. 26 Thầy tế lễ đứng hành lễ chuộc tội sẽ ăn thịt con sinh tế ấy tại sân Lều Hội Kiến, một Nơi Thánh. 27 Chỉ người thánh được đụng đến thịt sinh tế. Nếu huyết sinh tế vấy vào áo thầy tế lễ, thì áo phải được giặt tại một Nơi Thánh. 28 Nếu đã dùng chậu đất để ngâm áo, thì phải đập vỡ chậu. Nếu dùng thùng đồng, thì phải chùi thùng và rửa cho sạch. 29 Nam giới trong nhà các thầy tế lễ đều được phép ăn thịt sinh tế rất thánh này. 30 Nhưng nếu huyết của sinh tế chuộc tội được đem vào Lều Hội Kiến để làm lễ chuộc tội trong Nơi Thánh, thì sinh tế này phải được thiêu rụi bằng lửa, không được ăn.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
7

Thể Lệ về Tế Lễ Chuộc Lỗi

1 "Đây là thể lệ về tế lễ chuộc lỗi:
2 Phải giết con sinh tế chuộc lỗi tại nơi dùng để giết sinh tế lễ thiêu. Sinh tế này rất thánh. Huyết nó được rảy khắp trên bàn thờ. 3-5 Thầy tế lễ sẽ đốt trên bàn thờ tất cả mỡ, gồm cả mỡ đuôi và mỡ bọc bộ lòng, hai trái thận với mỡ của nó dính nơi sườn và túi mật, dùng lửa dâng lên cho Chúa. Đó là lễ chuộc lỗi.

6 "Nam giới trong nhà các thầy tế lễ được phép ăn thịt sinh tế rất thánh này tại một Nơi Thánh, vì đó là một lễ vật rất thánh. 7 Thủ tục áp dụng cho lễ chuộc tội cũng áp dụng cho lễ chuộc lỗi. Thịt sinh tế sẽ thuộc về thầy tế lễ đứng hành lễ. 8 Khi dâng tế lễ thiêu, thầy tế lễ đứng hành lễ sẽ được thêm bộ da của con sinh tế. 9 Các lễ vật ngũ cốc được nướng trong lò, trên vỉ hay rán trong chảo sẽ thuộc về thầy tế lễ đứng dâng. 10 Còn mọi lễ vật ngũ cốc khác, dù có pha dầu hay không, sẽ dùng làm thực phẩm chung cho tất cả các con trai A-rôn.

Thể Lệ Dâng Tế Lễ Tạ Ơn

11 "Đây là thủ tục lễ tạ ơn Chúa Hằng Hữu: 12 Nếu một người dâng sinh tế để tỏ lòng biết ơn, phải dâng lễ vật ấy cùng với bánh không men pha dầu, bánh kẹp không men tẩm dầu và bánh bột mịn pha dầu. 13 Ngoài ra, người ấy cũng sẽ dâng bánh pha men nữa. 14 Một phần các bánh này sẽ được thầy tế lễ nâng tay dâng lên cho Chúa; sau đó, phần này thuộc về thầy tế lễ đứng rảy huyết của con sinh tế tạ ơn. 15 Thịt của con sinh tế tạ ơn dâng lên để tỏ lòng biết ơn Chúa phải được ăn nội trong ngày, không được để dành qua hôm sau. 16 Nhưng đối với lễ vật dâng tự nguyện hoặc dâng trong lúc thề nguyện, nếu không ăn hết trong ngày, có thể để dành qua hôm sau; 17 phần còn lại qua ngày thứ ba phải đem đốt đi. 18 Ăn lễ vật tạ ơn trong ngày thứ ba là một việc đáng tởm, người ăn phải mang tội, người dâng lễ vật bị kể như không dâng, vì lễ vật đó không được Chúa chấp nhận.

19 "Không được ăn thịt đã đụng phải một vật không sạch. Thịt đó phải đem đốt đi. Đối với thịt ăn được, chỉ người tinh sạch mới được ăn. 20 Người nào ăn thịt của sinh tế tạ ơn dâng cho Chúa trong lúc mình không tinh sạch phải bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân. 21 Nếu ai đã đụng phải một vật không sạch của loài người, loài thú hay loài sâu bọ, sau đó lại ăn thịt của sinh tế tạ ơn dâng cho Chúa, thì người ấy phải bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân."

Không Ăn Mỡ và Huyết

22 Chúa Hằng Hữu lại phán bảo Mai-sen: 23 "Con bảo người Y-sơ-ra-ên không được ăn mỡ, dù là mỡ bò, mỡ cừu hay mỡ dê. 24 Đối với mỡ của thú vật chết tự nhiên và thú vật bị thú dữ cắn xé, người ta có thể đem dùng vào những việc khác, chứ không được ăn. 25 Người nào ăn mỡ của một loài thú người ta dùng làm sinh tế dâng lên cho Chúa bằng lửa, sẽ bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân. 26,27 Không ai được ăn huyết, dù huyết chim hay huyết thú. Ai ăn huyết sẽ bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân."

Phần Dành Cho Thầy Tế Lễ

28 Chúa Hằng Hữu phán bảo Mai-sen: 29-31 "Con cho dân hay rằng người dâng lễ vật tạ ơn phải chính tay đem mỡ và cái ngực của con sinh tế đến. Thầy tế lễ sẽ dùng lửa đốt mỡ trên bàn thờ, dâng lên Chúa; còn cái ngực sẽ được dâng theo cách đưa qua đưa lại. Sau đó cái ngực sẽ thuộc về A-rôn và các con trai người. 32,33 Thầy tế lễ đứng dâng lễ vật tạ ơn - rảy huyết và dâng mỡ - sẽ được cái đùi phải của con sinh tế. 34 Vậy, cái ngực và cái đùi của con sinh tế tạ ơn người Y-sơ-ra-ên dâng cho Ta sẽ thuộc về A-rôn và các con trai người. Đây là một qui lệ áp dụng vĩnh viễn." 35 Đó là phần của A-rôn và các con trai người, là những người được xức dầu để thi hành chức vụ tế lễ phụng thờ Chúa, phần này trích ra từ lễ vật dùng lửa dâng cho Chúa. 36 Vì đây phần Chúa dạy dân Y-sơ-ra-ên dành cho họ trong ngày họ được xức dầu tấn phong, nên cũng là phần của họ mãi mãi, qua các thế hệ.

37 Đó là các thể lệ về lễ thiêu, lễ dâng ngũ cốc, lễ chuộc tội, lễ chuộc lỗi, lễ tấn phong và lễ tạ ơn. 38 Chúa Hằng Hữu đã dạy Mai-sen các thể lệ này trên núi Si-nai - khi Y-sơ-ra-ên còn ở trong sa mạc Si-nai - để họ biết cách dâng lễ vật cho Ngài.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
8

Tấn Phong Chức Tế Lễ Cho A-rôn và Các Con Trai Ông

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen:
2 "Con hãy đem A-rôn và các con trai người đến trước cửa Lều Hội Kiến; cũng mang theo các bộ áo lễ, dầu xức thánh, giỏ bánh không men, con bò tơ đực làm sinh tế chuộc tội và hai con cừu đực.
3 Đồng thời hãy triệu tập toàn dân tại đó."
4 Mai-sen vâng lời. Toàn dân tập họp tại cửa Lều Hội Kiến.

5 Mai-sen tuyên bố: "Những điều tôi sắp làm đây đều theo lệnh Chúa Hằng Hữu."

6 Mai-sen lấy nước rửa cho A-rôn và các con trai người.
7 Ông mặc áo, thắt lưng cho A-rôn, lại mặc áo dài, ê-phót với thắt lưng thêu đẹp đẽ.
8 Mai-sen cũng đeo bảng đeo ngực vào cho A-rôn, đặt U-rim và Thu-mim vào trong bảng đeo ngực,
9 đội khăn lên đầu, đeo thẻ vàng trên khăn về phía trước, đó là mão miện thánh, đúng theo điều Chúa dạy Mai-sen.

10 Mai-sen lấy dầu xức thánh xức cho Đền và mọi vật bên trong để thánh hóa và hiến dâng cho Chúa.
11 Ông rảy dầu bảy lần trên bàn thờ; ông cũng rảy dầu trên các đồ phụ tùng của bàn thờ, bồn nước và chân bồn để thánh hóa và hiến dâng các vật này.
12 Mai-sen đổ dầu xức thánh trên đầu A-rôn, như vậy A-rôn hiến thân phục vụ Chúa.
13 Mai-sen cũng mặc áo dài cho các con trai A-rôn, thắt lưng, đội mũ cho họ như Chúa đã bảo ông.

Tế Lễ Chuộc Tội và Tế Lễ Thiêu Cho Thầy Tế Lễ

14 Rồi ông dắt con bò tơ đực dùng làm sinh tế chuộc tội đến; A-rôn và các con trai người đặt tay trên đầu nó.
15 Mai-sen giết con bò, dùng ngón tay bôi huyết nó trên các sừng bàn thờ để thánh hóa bàn thờ; huyết còn lại ông đem đổ dưới chân bàn thờ. Vậy, ông làm lễ chuộc tội và thánh hóa bàn thờ.
16 Ông lấy tất cả mỡ bọc bộ lòng, túi mật, hai trái thận và mỡ bao quanh thận đem đốt trên bàn thờ.
17 Phần còn lại của con bò gồm da, thịt, phân được ông đem ra bên ngoài trại đốt đi, như Chúa đã bảo.
18 Sau đó, Mai-sen dắt con cừu dùng làm sinh tế lễ thiêu đến. A-rôn và các con trai người đặt tay trên đầu nó.
19 Mai-sen giết con cừu này, lấy huyết rảy bốn cạnh bàn thờ.
20 Ông chặt con cừu ra từng miếng, rồi thiêu cái đầu và mỡ của nó chung với các miếng thịt này.
21 Ông đem bộ lòng và chân cừu rửa sạch, đem thiêu trên bàn thờ. Như vậy, cả con cừu được thiêu trên bàn thờ. Đó là tế lễ thiêu, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa, đúng theo điều Ngài đã bảo Mai-sen.

Lễ Tấn Phong

22 Mai-sen dắt con cừu dùng làm sinh tế tấn phong đến. A-rôn và các con trai người đặt tay trên đầu nó.
23 Mai-sen giết cừu, lấy huyết bôi trên trái tai bên phải, ngón cái tay phải và ngón cái chân phải của A-rôn.
24 Ông cũng bôi huyết trên trái tai bên phải, trên ngón cái tay phải và ngón cái chân phải của các con trai A-rôn. Huyết còn lại, ông đem rảy khắp bốn cạnh bàn thờ.
25 Mai-sen lấy mỡ cừu, gồm mỡ đuôi, mỡ bọc bộ lòng, với túi mật, hai trái thận và mỡ bao quanh thận, cái đùi phải của con cừu;
26 ông cũng lấy từ trong giỏ đựng bánh ở trước mặt Chúa một ổ bánh không men, một ổ bánh có pha dầu và một bánh kẹp, đem để các bánh này bên trên mỡ và cái đùi phải của con cừu.
27 Ông đặt tất cả các món trên trong tay A-rôn và các con trai người để họ dâng lên Chúa theo cách đưa qua đưa lại.
28 Xong, họ trao các món ấy lại cho Mai-sen, để ông đem đốt trên bàn thờ chung với sinh tế lễ thiêu, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa.
29 Mai-sen lấy cái ngực con cừu dâng lên Chúa theo cách đưa qua đưa lại. Cái ngực cừu dâng làm lễ tấn phong sẽ thuộc về Mai-sen, như Chúa đã bảo.

30 Bấy giờ, Mai-sen lấy dầu xức thánh và một ít huyết trên bàn thờ đem rảy trên A-rôn và trên áo ông, cũng rảy trên các con trai A-rôn và trên áo họ. Như vậy A-rôn, các con trai người và các bộ áo lễ được thánh hóa.

31 Mai-sen nói với A-rôn và các con trai người: "Nấu thịt tại cửa Lều Hội Kiến để ăn với bánh ở trong giỏ dùng trong lễ tấn phong, như tôi đã dặn trước.
32 Thịt và bánh còn thừa phải đem đốt đi."
33 Ông cũng dặn họ không được ra khỏi cửa Lều Hội Kiến suốt trong bảy ngày, cho đến ngày kỳ lễ tấn phong kết thúc, vì lễ này kéo dài bảy ngày. 34,35 Ông cho họ biết, tất cả những việc ông làm hôm nay đều do Chúa truyền dạy để chuộc tội cho họ. Vậy họ phải túc trực đêm ngày tại cửa Lều Hội Kiến trong bảy ngày như lời Chúa dạy, nếu không họ sẽ chết. 36 A-rôn và các con trai người vâng theo mọi lời Chúa đã bảo Mai-sen.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
9

Dâng Sinh Tế của Các Thầy Tế Lễ

1 Tám ngày sau lễ tấn phong, Mai-sen triệu tập A-rôn, các con trai A-rôn, cùng các vị trưởng lão của dân Y-sơ-ra-ên.
2 Ông nói với A-rôn: "Xin anh đem dâng cho Chúa Hằng Hữu một con bò con đực làm tế lễ chuộc tội, một con cừu đực làm tế lễ thiêu; cả hai con đều phải hoàn toàn, không tì vết.
3 Anh cũng bảo dân Y-sơ-ra-ên dâng một con dê đực làm tế lễ chuộc tội; một con bò và một con cừu mỗi con một tuổi, không tì vết làm tế lễ thiêu;
4 một con bò và một con cừu đực làm tế lễ tạ ơn, và bột có pha dầu. Xin tất cả dâng lên Chúa Hằng Hữu, vì hôm nay Ngài sẽ hiện ra với Y-sơ-ra-ên."

5 Theo lời Mai-sen bảo, họ đem đến cửa Lều Hội Kiến tất cả các lễ vật trên. Toàn dân đều đến, đứng ra mắt Chúa.
6 Mai-sen nói với họ: "Đây là những điều Chúa bảo đồng bào làm, để vinh quang Ngài hiển lộ cho đồng bào."
7 Rồi ông bảo A-rôn đến gần bàn thờ, dâng sinh tế chuộc tội và sinh tế thiêu để chuộc tội cho chính mình; rồi dâng sinh tế để chuộc tội cho dân, như lời Chúa dạy.

8 Vậy A-rôn đến gần bàn thờ, giết con bò con làm sinh tế chuộc tội cho mình.
9 Sau khi các con A-rôn lấy huyết bò, A-rôn nhúng ngón tay trong huyết bôi lên các sừng bàn thờ, rồi đổ phần còn lại dưới chân bàn thờ.
10 A-rôn đốt mỡ, thận và túi mật của con sinh tế chuộc tội trên bàn thờ, như Chúa dạy Mai-sen.
11 Còn thịt và da, ông đem đốt bên ngoài trại.

12 A-rôn giết con sinh tế lễ thiêu; các con ông hứng lấy huyết đem đến cho ông rảy khắp trên bàn thờ.
13 Các con A-rôn cũng chặt thịt ra từng miếng đem cho ông, cùng với cái đầu. A-rôn thiêu tất cả trên bàn thờ.
14 A-rôn lấy bộ lòng và chân con sinh tế rửa sạch, rồi cũng đem đốt trên bàn thờ.

Dâng Sinh Tế của Dân

15 Đến phần lễ vật của dân, A-rôn bắt con dê đực giết đi, dâng lên làm lễ chuộc tội, cũng theo thủ tục như trên.
16 Ông lại dâng lễ thiêu của dân, đúng theo điều Chúa đã dạy.
17 A-rôn cũng dâng ngũ cốc, bốc đầy nắm tay, đem đốt trên bàn thờ. Lễ này khác với lễ thiêu dâng vào mỗi buổi sáng.

18 Sau đó, A-rôn giết con bò và con cừu; đây là lễ vật tạ ơn của dân. Các con ông hứng lấy huyết để ông đem rảy khắp trên bàn thờ. 19-21 Họ cũng lấy mỡ của con bò và con cừu, gồm mỡ đuôi, mỡ bọc bộ lòng, cùng hai trái thận và túi mật, để mỡ lên trên ngực của hai con sinh tế. A-rôn đốt mỡ trên bàn thờ, còn hai cái ngực và đùi được ông dâng theo cách đưa qua đưa lại trước mặt Chúa, theo lời Mai-sen dặn.

22,23 Sau khi đã dâng tế lễ chuộc tội, tế lễ thiêu và tế lễ tạ ơn, A-rôn dang tay về phía nhân dân, chúc phước cho họ, rồi ông đi xuống, theo Mai-sen vào Lều Hội Kiến. Khi vừa từ Lều ra, hai ông liền chúc phước cho nhân dân lần nữa. Lúc ấy vinh quang của Chúa hiển lộ trước sự chiêm ngưỡng của toàn dân. 24 Lửa lóe ra từ trước mặt Chúa, thiêu hóa sinh tế lễ thiêu và mỡ trên bàn thờ. Thấy thế, toàn dân reo mừng và cung kính sấp mình thờ lạy.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
10

Cái Chết của Na-đáp và A-bi-hu

1 Na-đáp và A-bi-hu, hai con trai A-rôn, lấy lửa bỏ vào bình hương mình, rồi bỏ hương lên trên, dâng một thứ lửa lạ trước mặt Chúa Hằng Hữu, trái với điều Ngài dặn bảo.
2 Lửa phát ra từ trước mặt Chúa thiêu họ chết ngay.

3 Mai-sen nói với A-rôn: "Việc này xảy ra đúng theo lời Chúa đã nói: Ta sẽ bộc lộ đức thánh khiết với những ai đến gần bên Ta, và trước mặt toàn dân, Ta sẽ được tôn vinh." A-rôn yên lặng.
4 Mai-sen gọi hai con trai của U-xi-ên (chú của A-rôn) là Mi-sa-ên và Ên-sa-phan đến, bảo họ: "Hai em lấy xác họ khỏi Đền, đem ra bên ngoài trại giùm anh."
5 Họ khiêng xác hai người còn mặc áo lễ ra ngoài trại như Mai-sen đã bảo.

6 Mai-sen nói với A-rôn và hai con trai còn lại của A-rôn là Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma: "Đừng xả tóc, đừng xé áo khóc than; nếu không nghe tôi, anh và hai cháu sẽ chết, và cơn giận của Chúa sẽ nổi lên cùng nhân dân. Nhưng toàn dân Y-sơ-ra-ên nên khóc than cái chết của Na-đáp và A-bi-hu vừa bị Chúa đốt cháy.
7 Anh và hai cháu cũng nhớ đừng ra khỏi cửa Đền; nếu ai ra sẽ chết, vì dầu thánh của Chúa đã xức trên anh và hai cháu." Họ vâng lời Mai-sen.
8 Chúa Hằng Hữu bảo A-rôn:
9 "Không được uống rượu nho hay rượu mạnh trước khi vào Lều Hội Kiến; nếu bất tuân ngươi sẽ chết. Lệnh này cũng áp dụng cho con cháu ngươi mãi mãi, 10,11 vì ngươi phải phân biệt giữa thánh và phàm, giữa thuần khiết và ô uế. Hãy dạy dân Y-sơ-ra-ên các luật lệ Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen ban bố cho họ".

12 Mai-sen lại nói với A-rôn và hai con trai còn lại là Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma: "Lấy phần ngũ cốc còn lại sau khi đã đốt dâng trên bàn thờ cho Chúa, ăn bên cạnh bàn thờ. Không được pha men vào thức ăn này. Vì lễ vật ngũ cốc này đã trở nên rất thánh, 13 nên phải được ăn tại một Nơi Thánh. Đó là phần của anh và con anh, trích ra từ lễ vật dâng cho Chúa bằng lửa. Đây là những điều Ngài đã dạy tôi. 14 Nhưng còn cái ngực và cái đùi của con sinh tế đã được dâng lên theo cách đưa qua đưa lại có thể ăn tại bất kỳ một nơi sạch sẽ nào. Đó là thực phẩm chung của anh, con trai và con gái anh; là phần của anh và các con trai anh trích ra từ lễ vật tạ ơn do người Y-sơ-ra-ên dâng hiến. 15 Người dâng sẽ đem cái đùi và cái ngực đến để dâng đưa qua đưa lại, cùng với mỡ để đốt trên bàn thờ. Sau khi đã dâng lên Chúa theo cách đưa qua đưa lại, cái đùi và cái ngực sẽ thuộc về anh và các con anh. Thể thức này áp dụng mãi mãi, như Chúa đã dạy."

16 Mai-sen tìm mãi mới thấy con dê dùng làm sinh tế chuộc tội, nó đã cháy ra than. Ông giận lắm, gọi Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma - hai con trai còn lại của A-rôn - hỏi: 17 "Sao hai cháu không ăn thịt sinh tế chuộc tội trong Nơi Thánh? Đó là một vật rất thánh Chúa đã cho hai cháu, vì đã hành lễ chuộc tội cho nhân dân trước mặt Ngài, để xóa tội lỗi họ đi. 18 Này, huyết con sinh tế đã không được đem vào trong Nơi Thánh; hai cháu đáng lẽ phải ăn thịt nó trong Nơi Thánh, theo lời đã dặn." 19 Nhưng A-rôn đáp lời Mai-sen: "Hôm nay họ đem sinh tế chuộc tội và sinh tế thiêu đến hiến dâng cho Chúa Hằng Hữu, đồng thời các việc kia cũng xảy đến cho tôi. Như vậy, không biết Chúa có vui lòng nếu tôi ăn sinh tế chuộc tội ngày hôm nay không." 20 Nghe ra, Mai-sen đồng ý.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
11

Luật Về Loài Vật Sạch và Không Sạch

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen và A-rôn: 2,3 "Dạy cho dân Y-sơ-ra-ên biết họ được phép ăn các loại sinh vật sống trên đất sau đây: Loài nhai lại, có bàn chân chẻ hai, móng rời nhau. 4-6 Như thế, những sinh vật sau đây không được ăn: con lạc đà, con chồn sống trên đá, và con thỏ rừng, vì là loài nhai lại, nhưng chân không chẻ hai. 7 Con heo tuy có chân chẻ hai nhưng không nhai lại, cũng không được ăn. 8 Không được ăn thịt các loài kể trên, cũng không được đụng đến xác chết của các loài ấy, vì đó là những loài không sạch.

9,10 "Đối với những sinh vật sống trong nước, dù nước biển hay nước sông, hễ loài nào có vây, có vảy thì ăn được. Nếu không vây, không vảy thì không được ăn. 11 Không những không được ăn các sinh vật này lúc còn sống, nhưng cũng không ai được đụng đến xác chết các loài ấy. 12 Vì tất cả các sinh vật sống trong nước không vây, không vảy là những loài không sạch.

13 "Đối với loài chim, không được ăn phượng hoàng, chim ngạc, ó biển, 14 diều hâu, các loại chim ưng, 15 các loại quạ, đà điểu, 16 cú lớn, hải âu, các loại diều, 17 cú mèo, còng cọc, cò lửa, 18 gà nước, bồ nông, kên kên, 19 cò, các loại chim diệc, chim rẽ quạt, dơi.

20 "Tất cả các loài bọ có cánh và có bốn chân đều không sạch, 21,22 trừ ra những loài nhảy được, gồm châu chấu, châu chấu nhẵn đầu, các loài dế, cào cào. 23 Còn các loài bọ có cánh và bốn chân khác đều không sạch. 24 Ai đụng đến xác chết của các loài đó đều bị ô uế cho đến tối. 25 Ai nhặt xác các loài này phải giặt áo mình, và bị ô uế cho đến tối.

26 "Loài vật nào có móng rời nhau nhưng bàn chân không chẻ hai hoặc không nhai lại là loài không sạch; ai đụng đến xác chết các loài này phải bị ô uế. 27 Loài vật đi bốn chân, có vuốt là loài không sạch; ai đụng đến xác chết các loài này phải bị ô uế cho đến tối. 28 Ai nhặt xác các loài đó phải giặt áo mình và bị ô uế cho đến tối. 29 Trong các sinh vật bò trên đất, những giống sau đây không sạch: chuột chũi, chuột nhắt, rắn mối, 30 cắc ké, kỳ đà, thằn lằn, kỳ nhông, cắc kè. 31 Ai đụng đến xác chết của các giống trên đều bị ô uế cho đến tối. 32 Vật gì bị xác của các giống ấy rơi trúng đều bị ô uế, dù là đồ gỗ, áo xống, đồ da hay một cái bao; phải đem vật ấy rửa, giặt đi; và vật ấy bị ô uế cho đến tối. Sau đó có thể dùng vật ấy được. 33 Nếu xác rơi trúng một bình đất, thì đồ dùng trong bình bị ô uế, phải đập bể bình đi. 34 Nếu nước trong bình ấy rơi vào thức ăn, thì thức ăn bị ô uế. Thức uống đựng trong bình cũng bị ô uế. 35 Nếu xác rơi trúng bếp hoặc nồi niêu, thì vật ấy bị ô uế, phải đập bể đi. 36 Nếu một suối nước, một hồ chứa nước sạch bị xác các giống ấy rơi vào, thì sẽ bị ô uế. 37 Nếu xác rơi trúng hạt giống chưa gieo ngoài đồng, thì hạt giống vẫn sạch. 38 Nhưng nếu hạt giống ngoài đồng đã được tưới nước và bị xác rơi lên, thì hạt giống bị ô uế.

39 "Nếu ai đụng đến xác chết một sinh vật thuộc loại ăn được, cũng bị ô uế đến tối; 40 ai ăn xác chết đó, cũng như người nhặt xác, phải giặt áo xống, và bị ô uế đến tối.

41,42 "Các loài sâu bọ bò trên đất, dù bò bằng bụng, bằng bốn chân hay bằng nhiều chân, là những vật ô uế, không được ăn. 43 Đừng để các loài đó làm ô uế. 44 Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi. Phải giữ mình thánh sạch, vì Ta là Thánh. Đừng để các loài sâu bọ trên đất làm ô uế. 45 Vì Ta là Chúa Hằng Hữu, đã đem các ngươi ra khỏi Ai Cập để làm Thượng Đế của các ngươi. Phải giữ mình thánh sạch, vì Ta là Thánh.

46 "Đó là luật liên hệ đến các sinh vật sống trên đất, bay trên trời, sống dưới nước, và loài sâu bọ. 47 Luật này phân biệt giữa sinh vật sạch và không sạch, giữa loài ăn được và loài không ăn được."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
12

Thanh Tẩy Sau Khi Sinh Con

1 Chúa Hằng Hữu nói với Mai-sen:
2 "Dạy cho dân Y-sơ-ra-ên biết rằng khi một người đàn bà sinh con trai, bà ấy bị ô uế trong bảy ngày, như lúc có kinh.
3 Đến ngày thứ tám, phải làm lễ cắt bì cho đứa bé trai.
4 Trong thời gian ba mươi ba ngày sau đó, bà ấy không được đụng đến một vật thánh, cũng không được vào Đền Thánh, vì đây là thời gian để bà được sạch huyết.
5 Trường hợp sinh con gái, bà bị ô uế trong hai tuần lễ, như lúc có kinh, và thời gian để sạch huyết là sáu mươi sáu ngày.
6 Khi thời gian sạch huyết chấm dứt, dù đã sinh con trai hay con gái, bà ấy phải đem đến cho thầy tế lễ tại cửa Lều Hội Kiến một con cừu một tuổi để làm lễ thiêu, và một con bồ câu hoặc chim cu con để làm lễ chuộc tội.
7 Thầy tế lễ sẽ đem dâng lên Chúa để chuộc tội cho bà, và bà trở nên tinh sạch sau lúc sinh sản. Đó là luật liên hệ đến trường hợp sinh con, trai và gái.

8 "Nếu bà không đủ sức dâng một con cừu thì phải dâng hai chim cu hoặc hai bồ câu con, con này làm lễ thiêu, con kia làm lễ chuộc tội. Thầy tế lễ sẽ chuộc tội cho bà, và bà sẽ được tinh sạch."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
13

Luật Về Bệnh Phung

1 Chúa Hằng Hữu nói với Mai-sen và A-rôn: 2,3 "Nếu người nào thấy trên da mình có chỗ sưng lên, hoặc nổi mụt nhọt, hoặc nổi đốm trắng, thì người ấy phải đến trình với thầy tế lễ A-rôn hoặc một thầy tế lễ con A-rôn, để vị này khám xem người ấy có mắc bệnh phung không. Nếu lông mọc trên chỗ ấy hóa trắng, và nếu chỗ ấy lõm xuống sâu hơn mặt da, đó là bệnh phung. Thầy tế lễ phải tuyên bố người ấy không sạch.

4 "Nhưng nếu đốm trắng trên da người ấy không lõm sâu xuống so với mặt da, và lông không hóa trắng, thầy tế lễ sẽ cho người này ở cách ly trong bảy ngày. 5 Sau bảy ngày, thầy tế lễ sẽ khám lại. Nếu thấy vết thương không thay đổi, không lan ra trên da, người ấy sẽ phải ở cách ly trong bảy ngày nữa. 6 Bảy ngày sau, thầy tế lễ lại khám người ấy một lần nữa. Nếu vết thương tái đi, không lan ra trên da, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy sạch. Vết thương chỉ là một mụt nhọt thường, người ấy chỉ cần giặt áo xống là được sạch.

7 "Nhưng nếu mụt nhọt ấy bắt đầu lan ra trên da sau khi đã được khám, người ấy phải đến gặp thầy tế lễ một lần nữa. 8 Thầy tế lễ khám lại, nếu thấy mụt nhọt đã lan ra trên da, sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì mắc bệnh phung.

9 "Một người bị bệnh phung phải được đem đến thầy tế lễ. 10,11 Thầy tế lễ sẽ khám, nếu thấy trên da có chỗ sưng lên, màu trắng, lông hóa trắng, và có thịt rữa tại chỗ sưng thì bệnh phung đã phát lâu ngày, và thầy tế lễ phải tuyên bố người ấy không sạch; nhưng không cần giữ người ấy riêng ra nữa, vì người ấy rõ ràng đã mang bệnh và không sạch. 12,13 Nhưng nếu sau khi khám khắp người, thấy phung lan trên da, tràn khắp cơ thể từ đầu đến chân, thì thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy sạch, vì cả cơ thể đã trắng hết, người ấy khỏi bệnh. 14,15 Nếu thầy tế lễ thấy có thịt rữa trên mình người ấy, thì phải tuyên bố người ấy không sạch, vì mắc bệnh phung. 16 Nhưng nếu thịt rữa trở nên tái và hóa trắng, thì người này phải đến gặp thầy tế lễ. 17 Thầy tế lễ khám, nếu thấy vết lở đã hóa màu trắng thật, thì sẽ tuyên bố người ấy sạch.

18,19 "Nếu một người bị mụt nhọt và khỏi rồi, nhưng tại nơi vừa có mụt nhọt nổi lên một đốm trắng hay một đốm đỏ tái, thì người này phải đem trình cho thầy tế lễ. 20 Thầy tế lễ sẽ khám, nếu thấy nơi ấy lõm xuống sâu hơn mặt da và nếu lông hóa trắng, thì thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì đó là bệnh phung phát ra từ mụt nhọt. 21 Nhưng nếu thấy lông không hóa trắng, vết không lõm sâu hơn mặt da và có màu tái, thì thầy tế lễ sẽ cho người ấy ở cách ly trong bảy ngày. 22 Sau đó, nếu thấy vết ấy lan ra trên da, thì thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì mắc bệnh phung. 23 Nhưng nếu vết không lan ra, thì thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy sạch, vì đó chỉ là vết sẹo của mụt nhọt.

24 "Nếu một người bị bỏng và vết bỏng trở thành một đốm trắng hay một đốm đỏ tái, 25 thì thầy tế lễ sẽ khám; nếu thấy lông mọc trên vết bỏng hóa trắng và vết ấy lõm xuống sâu hơn mặt da, thì đó là bệnh phung phát ra từ vết bỏng. Thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì mắc bệnh phung. 26 Nhưng nếu thấy lông mọc trên vết bỏng không hóa trắng, vết không lõm sâu hơn mặt da nhưng có màu tái, thì thầy tế lễ sẽ cho người ấy ở cách ly trong bảy ngày. 27 Sau bảy ngày, thầy tế lễ khám lại, nếu thấy vết ấy lan ra trên da, thì sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì mắc bệnh phung. 28 Nhưng nếu vết ấy không lan ra trên da mà có màu tái, thì thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy sạch, vì đó chỉ là sẹo của vết bỏng. 29,30 Nếu một người đàn ông hay đàn bà có ung nhọt trên đầu hoặc trên cằm, thì thầy tế lễ sẽ khám người ấy. Nếu thấy ung nhọt lõm sâu hơn mặt da, lông mọc tại đó thưa và có màu vàng, thì thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì phung xuất hiện trên đầu hay trên cằm. 31 Nhưng nếu nơi ấy không lõm sâu hơn mặt da và có lông đen mọc tại đó, thì thầy tế lễ sẽ cho người ấy ở cách ly trong bảy ngày. 32 Ngày thứ bảy, nếu thầy tế lễ khám thấy ung nhọt không lan ra, không có lông vàng, và nơi ấy không lõm sâu hơn mặt da, 33 thì người ấy phải cạo lông, tóc chung quanh ung nhọt, nhưng không đụng đến ung nhọt; và thầy tế lễ sẽ cho người ấy ở cách ly bảy ngày nữa. 34 Sau bảy ngày, thầy tế lễ khám lại, nếu thấy ung nhọt không lan ra trên da, không lõm sâu hơn mặt da, thì sẽ tuyên bố người ấy sạch. Người ấy chỉ cần giặt áo xống mình là được sạch. 35,36 Sau đó, nếu ung nhọt lan ra trên da, thì thầy tế lễ sẽ khám lại; nếu thấy ung nhọt đã lan ra thật, thì dầu có lông vàng hay không, người ấy không sạch vì bị bệnh phung. 37 Nhưng nếu thầy tế lễ thấy ung nhọt không lan ra, lông đen mọc lên tại nơi ấy, thì sẽ tuyên bố người ấy sạch, vì đã khỏi bệnh.

38 "Nếu một người đàn ông hay đàn bà nổi đốm trắng trên da, 39 thì thầy tế lễ sẽ khám; nếu thấy đốm trắng đục mờ, thì người ấy sạch, vì đó chỉ là sự nhiễm độc thông thường của da.

40 "Nếu một người bị rụng tóc, đầu hói, thì người ấy sạch. 41 Nếu một người bị tóc rụng trước trán, trán hói, thì người ấy sạch. 42 Nhưng nếu tại chỗ hói phát ra một đốm trắng hồng, thì trường hợp này có thể là phung. 43,44 Thầy tế lễ phải khám, nếu thấy có đốm trắng hồng nổi trên chỗ hói, giống như phung trên da thân thể, thì sẽ tuyên bố người ấy không sạch, vì mắc bệnh phung trên đầu.

45 "Người mắc bệnh phung sẽ mặc áo rách, buông tóc xỏa, che phần dưới của mặt lại, kêu lên: 'Không sạch, không sạch.' 46 Suốt thời gian mắc bệnh, người ấy không sạch, và phải ở bên ngoài trại.

Luật Về Quần Áo và Đồ Vật Bị Lên Mốc

47-49 "Nếu có mốc xanh hay mốc đỏ xuất hiện trên áo xống bằng len hay bằng vải, dù trên sợi ngang hay sợi dọc, dù trên da hay trên đồ bằng da, thì đó là chứng phung của đồ vật, phải mang đến trình cho thầy tế lễ. 50 Thầy tế lễ sẽ khám và cho giữ đồ vật riêng ra trong bảy ngày. 51,52 Ngày thứ bảy, nếu thầy tế lễ khám thấy vết mốc lan ra, thì đó là chứng phung ăn lan trên đồ vật, và đồ vật ấy không sạch. Dù mốc trên sợi ngang hay sợi dọc của đồ len hay vải, hay mốc trên đồ bằng da, thầy tế lễ sẽ đem đồ ấy đốt đi. 53,54 Nhưng nếu thầy tế lễ khám thấy vết mốc không lan ra (dù trên sợi ngang, sợi dọc hay trên đồ bằng da), thì sẽ cho đem đồ vật ấy đi giặt, và giữ đồ vật riêng ra trong bảy ngày nữa. 55 Sau đó, nếu thầy tế lễ khám thấy vết mốc không đổi màu, dù mốc không lan ra, dù mốc ở trên bề mặt hay bề trái của đồ vật, thì cũng phải đem đồ vật ấy đốt đi vì không sạch.

56 Nhưng nếu khám thấy màu vết mốc phai đi sau khi giặt, thì thầy tế lễ sẽ xé bỏ phần bị mốc đi. 57 Sau đó, nếu mốc lại xuất hiện, thì lần này phải đem đồ vật ấy đốt đi, vì đó là chứng phung ăn lan trên đồ vật. 58 Nhưng nếu sau khi đã giặt đồ vật, vết mốc biến đi, thì chỉ cần đem giặt một lần nữa, đồ vật ấy sẽ sạch."

59 Đó là luật về chứng phung xuất hiện trên áo xống bằng len, vải, trên da hay đồ bằng da. Luật này dùng để phân biệt giữa đồ vật sạch và không sạch.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
14

Lễ Tẩy Sạch Người Phung

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen:
2 "Khi một người phung khỏi bệnh, phải làm các thủ tục sau: 3,4 Thầy tế lễ sẽ ra bên ngoài trại khám người bệnh. Nếu thấy phung biến hết, thầy tế lễ sẽ bảo đem đến hai con chim còn sống thuộc loại ăn thịt được, gỗ bá hương, chỉ sợi màu đỏ và cây bài hương thảo. 5 Thầy tế lễ sẽ cho giết một con chim trong chậu bằng đất, trên dòng nước chảy. 6 Sau đó, lấy con chim còn sống cùng với gỗ bá hương, chỉ sợi màu đỏ, cây bài hương thảo, đem nhúng tất cả vào trong huyết của con chim vừa giết trên dòng nước, 7 rảy huyết trên mình người phung mới khỏi bảy lần để tẩy sạch. Thầy tế lễ sẽ tuyên bố người này sạch, rồi thả con chim còn sống bay ra ngoài đồng. 8 Người được tẩy sạch sẽ giặt áo xống mình, cạo sạch râu tóc, tắm và được sạch. Sau đó, người này được vào trại, nhưng phải ở bên ngoài lều mình bảy ngày. 9 Sau bảy ngày, người ấy lại cạo tóc, râu, lông mày, giặt áo xống, tắm và được sạch.

10 "Ngày thứ tám, người ấy sẽ đem đến cho thầy tế lễ hai con cừu đực không tì vết, một cừu cái một tuổi không tì vết, mười lít bột mịn pha dầu và nửa lít dầu. 11 Thầy tế lễ làm lễ tẩy sạch sẽ xếp các lễ vật cạnh bên người ấy trước mặt Chúa, tại cửa Lều Hội Kiến, 12 rồi bắt một con cừu đực cùng với nửa lít dầu làm tế lễ chuộc lỗi, dâng lên cho Chúa theo cách đưa qua đưa lại. 13 Xong, sẽ giết con cừu tại nơi người ta giết sinh vật dùng làm sinh tế chuộc tội và sinh tế lễ thiêu, trong một Nơi Thánh. Lễ vật chuộc lỗi này là một vật rất thánh; như lễ vật chuộc tội, nó sẽ thuộc về thầy tế lễ. 14 Thầy tế lễ sẽ lấy một ít huyết của sinh tế chuộc lỗi, đem bôi trên trái tai bên phải, trên ngón cái tay phải và ngón cái chân phải của người cần được tẩy sạch. 15 Sau đó, thầy tế lễ đổ một ít dầu vào lòng bàn tay trái mình, 16 nhúng ngón tay phải vào dầu đó, rảy bảy lần trước mặt Chúa. 17 Thầy tế lễ đem bôi một phần dầu trong tay lên trái tai bên phải, trên ngón cái tay phải và ngón cái chân phải của người cần được tẩy sạch (tại những nơi đã bôi huyết của sinh tế chuộc lỗi). 18 Dầu còn lại trong tay, thầy tế lễ sẽ xức lên đầu của người cần được tẩy sạch. Như vậy, thầy tế lễ chuộc lỗi cho người ấy trước mặt Chúa.

19 "Sau đó, thầy tế lễ dâng sinh tế để chuộc tội cho người phung cần được tẩy sạch, rồi giết sinh tế để làm lễ thiêu. 20 Thầy tế lễ dâng sinh tế lễ thiêu và lễ vật ngũ cốc trên bàn thờ. Như thế, thầy tế lễ chuộc tội cho người ấy, và người sẽ được sạch.

21 "Nhưng nếu người ấy nghèo, không đủ sức dâng như trên, người ấy có thể đem đến một con cừu đực dùng làm sinh tế chuộc lỗi dâng theo cách đưa qua đưa lại để chuộc lỗi cho mình, ba lít bột mịn pha dầu, nửa lít dầu, 22 hai chim cu đất hay hai bồ câu con, theo khả năng mình; một con dùng làm sinh tế chuộc tội, một con làm sinh tế lễ thiêu. 23 Đó là các thứ người ấy sẽ đem đến cửa Lều Hội Kiến vào ngày thứ tám, để được thầy tế lễ làm lễ tẩy sạch trước mặt Chúa. 24 Thầy tế lễ sẽ lấy con cừu dùng làm sinh tế chuộc lỗi và nửa lít dầu dâng lên Chúa theo cách đưa qua đưa lại. 25 Sau đó, thầy tế lễ sẽ giết con cừu làm sinh tế chuộc lỗi, lấy một ít huyết bôi trên trái tai bên phải, trên ngón cái tay phải và ngón cái chân phải của người cần được tẩy sạch. 26 Thầy tế lễ cũng đổ một ít dầu vào lòng bàn tay trái mình, 27 nhúng ngón tay phải vào dầu đó, rảy bảy lần trước mặt Chúa. 28 Kế đó, thầy tế lễ sẽ bôi dầu trên trái tai bên phải, trên ngón cái tay phải và ngón cái chân phải của người cần được tẩy sạch, tại những nơi đã bôi huyết của sinh tế chuộc lỗi. 29 Dầu còn lại trong tay, thầy tế lễ sẽ xức lên đầu của người cần được tẩy sạch. Như thế, thầy tế lễ chuộc lỗi cho người ấy trước mặt Chúa.

30 "Sau đó, thầy tế lễ dâng hai chim cu hoặc hai bồ câu con, tùy khả năng của người ấy; 31 một con làm tế lễ chuộc tội, một con làm tế lễ thiêu, dâng cùng với bột. Như thế, thầy tế lễ chuộc tội cho người trước mặt Chúa."

32 Đó là luật liên hệ đến trường hợp một người phung khỏi bệnh, nhưng không đủ khả năng dâng các lễ vật thông thường để được tẩy sạch.

Vết Mốc Trong Nhà

33 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen và A-rôn: 34 "Khi các ngươi vào đất Ca-na-an là nơi Ta cho Y-sơ-ra-ên chiếm hữu, nếu có nhà nào Ta làm cho hư hại vì một loại bệnh phung phát trên nhà cửa, 35 thì chủ nhà ấy phải đến báo với thầy tế lễ: 'Tôi thấy có một loại mốc đang phát triển trong nhà tôi.' 36 Thầy tế lễ sẽ ra lệnh dọn dẹp đồ đạc ra khỏi nhà trước khi đến khám, như vậy để tránh trường hợp đồ đạc trong nhà phải bị tuyên bố không sạch chung với nhà. 37 Khi đến khám nhà, nếu thấy trên tường nhà có những đốm xanh hoặc đỏ, trũng xuống sâu hơn mặt tường, 38 thầy tế lễ sẽ niêm phong cửa nhà này lại bảy ngày. 39 Sau bảy ngày, thầy tế lễ lại đến, nếu thấy những đốm ấy lan ra trên tường nhà, 40 thầy tế lễ sẽ ra lệnh đục bỏ các tảng đá có đốm trên tường, khuân đá ném vào một nơi không sạch bên ngoài thành. 41 Thầy tế lễ cũng cho người cạo sạch bên trong nhà; hồ cạo ra phải đem đổ vào một nơi không sạch bên ngoài thành; 42 rồi cho người đem đá khác lấp vào chỗ đã bị đục đi, và lấy hồ tô nhà lại.

43 "Sau đó, nếu các đốm ấy lại xuất hiện, 44 thì thầy tế lễ phải đến khám lại. Nếu thấy các đốm lan ra, thì đó là chứng phung phát triển trên nhà cửa, nhà ấy không sạch. 45 Thầy tế lễ sẽ cho phá dỡ nhà ấy; đá, gỗ và hồ đều phải đem đổ vào một nơi không sạch bên ngoài thành. 46 Ai vào nhà này trong thời gian nhà bị niêm phong sẽ bị ô uế cho đến tối. 47 Còn ai nằm hoặc ăn trong nhà ấy phải giặt áo xống mình.

48 "Nếu sau khi nhà được tô lại, thầy tế lễ đến khám, thấy các đốm ấy không lan ra, thì sẽ tuyên bố nhà sạch, không còn bệnh nữa. 49 Để làm lễ tẩy sạch nhà, thầy tế lễ cần hai con chim nhỏ, gỗ bá hương, chỉ sợi màu đỏ và bài hương thảo. 50 Thầy tế lễ sẽ giết một con chim trong chậu bằng đất, trên dòng nước chảy, 51,52 rồi lấy gỗ bá hương, cây bài hương thảo, chỉ sợi màu đỏ và con chim còn sống đem nhúng tất cả vào trong huyết của con chim vừa giết trên dòng nước, rảy huyết trên nhà bảy lần, và như vậy nhà được tẩy sạch. 53 Thầy tế lễ sẽ thả con chim còn sống bay ra đồng, bên ngoài thành. Vậy, sau khi thầy tế lễ làm lễ chuộc tội, nhà được sạch."

54-57 Đó là luật về chứng phung, dù là loại phát trên áo xống, trên nhà cửa, hay trên cơ thể như các ung nhọt, chỗ sưng và chỗ có đốm. Luật này nhằm qui định các trường hợp được coi là sạch và các trường hợp được coi là không sạch.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
15

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen và A-rôn:
2 "Truyền cho dân Y-sơ-ra-ên biết rằng một người đàn ông di tinh sẽ bị coi là không sạch.
3 Những điều sau đây áp dụng cho trường hợp một người di tinh, và cũng áp dụng cho cả lúc người ấy ngưng di tinh nữa:
4 Giường người ấy nằm và bất kỳ vật gì người ấy ngồi lên đều không sạch.
5 Ai đụng đến giường người ấy phải giặt áo xống mình, phải tắm, và bị ô uế cho đến tối.
6 Ai ngồi trên vật gì người ấy đã ngồi lên, phải giặt áo xống mình, phải tắm, và bị ô uế cho đến tối.
7 Ai đụng đến người ấy phải giặt áo xống mình, phải tắm, và bị ô uế cho đến tối.
8 Nếu người ấy nhổ trúng phải một người sạch, người này phải giặt áo xống mình, phải tắm, và bị ô uế cho đến tối.
9 Yên ngựa, yên xe người ấy ngồi lên sẽ không sạch.
10 Vậy, người nào đụng đến vật gì người ấy nằm hay ngồi lên sẽ bị ô uế cho đến tối. Người có bổn phận mang những đồ vật ấy đi, phải giặt áo xống mình, phải tắm, và bị ô uế cho đến tối.
11 Nếu người ấy đụng đến ai mà không rửa tay trước, thì người bị đụng phải giặt áo xống mình, phải tắm, bị ô uế cho đến tối.
12 Nếu người ấy đụng đến đồ dùng bằng đất, thì đồ ấy phải bị đập vỡ; nếu là đồ dùng bằng gỗ, thì phải đem rửa sạch.

13 "Khi chứng di tinh chấm dứt, người ấy có bảy ngày để tẩy sạch mình, phải giặt áo xống, phải tắm tại một dòng nước chảy, và được sạch.
14 Ngày thứ tám, người ấy sẽ đem đến cho thầy tế lễ tại cửa Lều Hội Kiến, trước mặt Chúa hai chim cu hoặc hai bồ câu con.
15 Thầy tế lễ sẽ dâng một con làm tế lễ chuộc tội, một con làm tế lễ thiêu. Vậy, thầy tế lễ dâng sinh tế chuộc tội cho người ấy trước mặt Chúa.

16 "Khi một người đàn ông xuất tinh, người ấy phải tắm toàn thân trong nước và bị ô uế cho đến tối.
17 Quần áo, cùng đồ dùng bằng da bị dính phải, phải đem giặt đi và bị ô uế cho đến tối.
18 Người đàn ông cũng như đàn bà phải tắm sau lúc giao hợp và bị ô uế cho đến tối.

19 "Một người đàn bà có kinh sẽ bị ô uế trong bảy ngày, ai đụng đến người ấy sẽ bị ô uế cho đến tối.
20 Bất kỳ vật gì người ấy nằm hoặc ngồi lên đều không sạch. 21-23 Ai đụng đến giường người ấy nằm hay vật gì người ấy ngồi lên, thì phải giặt áo xống mình, phải tắm, và bị ô uế đến tối. 24 Nếu một người đàn ông giao hợp với người đàn bà trong thời gian bị ô uế, sẽ bị ô uế trong bảy ngày; giường nào người đàn ông này nằm cũng sẽ ô uế. 25 Nếu một người đàn bà ra huyết nhiều ngày ngoài thời gian có kinh, hoặc ra huyết lâu quá thời kỳ có kinh thông thường, thì người ấy sẽ không sạch suốt thời gian ra huyết, cũng như lúc có kinh. 26 Giường nào người ấy nằm, vật gì người ấy ngồi lên sẽ không sạch, cũng như lúc có kinh. 27 Ai đụng đến các vật ấy sẽ bị ô uế, phải giặt áo xống mình, tắm rửa, và bị ô uế cho đến tối. 28 Bảy ngày sau khi chứng ra huyết chấm dứt, người ấy sẽ được sạch. 29 Ngày thứ tám, người ấy sẽ đem đến cho thầy tế lễ tại cửa Lều Hội Kiến hai chim cu hoặc hai bồ câu con. 30 Thầy tế lễ sẽ dâng một con làm tế lễ chuộc tội, một con làm tế lễ thiêu. Vậy thầy tế lễ làm lễ chuộc tội cho người ấy trước mặt Chúa.

31 "Như vậy, các ngươi sẽ tẩy sạch dân Y-sơ-ra-ên khi họ bị ô uế; nếu không, họ phải chết, vì làm ô uế Đền của Ta ở giữa họ."

32 Đó là luật liên hệ đến đàn ông vì chứng di tinh và xuất tinh trở nên ô uế, 33 liên hệ đến đàn bà có kinh hoặc ra huyết, và trường hợp đàn ông giao hợp với đàn bà đang bị ô uế.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
16

1 Sau cái chết của hai con trai A-rôn trước mặt Chúa,
2 Ngài bảo Mai-sen: "Dặn A-rôn anh con rằng không phải bất cứ lúc nào cũng có thể vào Nơi Chí Thánh, là nơi đặt Rương và Nắp Chuộc Tội bên trong bức màn. Nếu bất tuân sẽ chết, vì Ta hiện diện trong đám mây bên trên Nắp Chuộc Tội.
3 Nhưng mỗi khi vào Nơi Chí Thánh, A-rôn phải đem theo một con bò đực con dâng làm tế lễ chuộc tội, và một con cừu đực dâng làm tế lễ thiêu.
4 A-rôn cũng phải tắm sạch sẽ, mặc áo dài thánh và quần cụt lót, thắt lưng, đội khăn (các thứ này toàn bằng vải gai).
5 Nhân dân Y-sơ-ra-ên cũng phải đem cho A-rôn hai con dê đực để dâng làm tế lễ chuộc tội, một con cừu dâng làm tế lễ thiêu.

6 "A-rôn phải dâng con bò đực làm tế lễ chuộc tội cho chính mình và cho nhà mình.
7 Sau đó, người sẽ đem hai con dê đực đến cửa Lều Hội Kiến, trước mặt Chúa.
8 Người sẽ rút thăm xem con nào thuộc về Chúa, con nào gánh tội.
9 Con dê rút thăm về phần Chúa sẽ được A-rôn dâng lên cho Ngài để làm sinh tế chuộc tội.
10 Còn con dê rút thăm để gánh tội sẽ được A-rôn đem trình cho Chúa, còn sống, để chuộc tội. Sau đó, nó sẽ được thả vào sa mạc, mang theo tội của dân.
11 Sau khi dâng con bò đực làm lễ chuộc tội cho chính mình và nhà mình,
12 A-rôn sẽ gắp than cháy đỏ trên bàn thờ, trước mặt Chúa, bỏ đầy lư hương, rồi bốc hương bột đầy tay, đem vào bên trong bức màn.
13 ở đó, A-rôn bỏ hương lên trên than đang cháy trước mặt Chúa, để khói hương xông lên phủ kín Nắp Chuộc Tội trên Rương Chứng Cớ, như vậy A-rôn mới khỏi chết.
14 A-rôn sẽ lấy một ít huyết bò đực, dùng ngón tay rảy lên đầu hướng về phía đông của Nắp Chuộc Tội, rồi rảy phía đằng trước nắp này bảy lần.

15 "Sau đó, A-rôn giết con dê đực làm lễ chuộc tội cho dân, đem huyết vào trong màn, rảy bên trên và đằng trước Nắp Chuộc Tội như đã rảy huyết bò đực trước đây.
16 Như vậy, người làm lễ chuộc tội cho Nơi Thánh đã bị tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên làm cho ô uế; người cũng chuộc tội cho Đền Tạm, vì Đền ở ngay giữa quần chúng không sạch.
17 Lúc A-rôn vào Nơi Thánh, không một ai được phép ở trong Lều Hội Kiến, cho đến khi người đã làm lễ chuộc tội cho mình, nhà mình và cho toàn dân Y-sơ-ra-ên xong, và từ Nơi Thánh đi ra.
18 Sau đó A-rôn sẽ ra đến bàn thờ trước mặt Chúa, làm lễ chuộc tội cho bàn thờ, lấy huyết bò đực và huyết dê đực bôi lên khắp các sừng của bàn thờ.
19 Người cũng lấy ngón tay rảy huyết trên bàn thờ bảy lần, tẩy sạch sự ô uế của dân Y-sơ-ra-ên, và thánh hóa bàn thờ.

20,21 "Sau khi làm xong lễ chuộc tội cho Đền Thánh, Lều Hội Kiến và bàn thờ, A-rôn sẽ đem con dê đực đến, đặt tay mình lên đầu nó, xưng tất cả tội của dân Y-sơ-ra-ên trên đầu nó để nó mang tội của dân, và một người được chỉ định sẵn sẽ đem nó vào sa mạc. 22 Người ấy sẽ thả nó ra, con dê sẽ mang tất cả tội lỗi của dân đi vào miền cô tịch, trong sa mạc.

23 "Xong, A-rôn vào Lều Hội Kiến, cởi tất cả những y phục vải gai mình đã mặc để đi vào Nơi Thánh, và bỏ tất cả ở đó. 24 Người sẽ tắm tại một Nơi Thánh, mặc áo, đi ra dâng tế lễ thiêu của mình và của dân, để chuộc tội cho mình và cho dân. 25 Người cũng đốt mỡ của sinh tế chuộc tội trên bàn thờ.

26 "Còn kẻ đem con dê vào sa mạc phải giặt áo xống, tắm rửa, xong mới được vào trại. 27 Về con bò đực và dê đực dùng làm sinh tế chuộc tội, huyết của nó sẽ được A-rôn đem vào Nơi Thánh làm lễ chuộc tội; còn da, thịt và phân của nó sẽ được đem ra ngoài trại đốt đi. 28 Kẻ đốt sẽ phải giặt áo xống, tắm rửa xong mới được vào trại.

29 "Luật sau đây có tính cách vĩnh viễn: Ngày mồng mười tháng bảy, mọi người phải hạ mình tĩnh tâm, nghỉ mọi công việc. Luật này áp dụng cho người dân bản xứ lẫn ngoại kiều. 30 Vì trong ngày hôm ấy, các ngươi được chuộc tội, tẩy sạch lỗi trước mặt Chúa. 31 Đó là một ngày lễ cuối tuần long trọng, một ngày nghỉ ngơi, mọi người phải hãm mình tĩnh tâm. Luật này áp dụng vĩnh viễn.

32,33 "Thầy tế lễ được xức dầu thánh để thay thế cha mình giữ chức trưởng tế sẽ mặc áo vải gai thánh, đứng ra làm lễ chuộc tội cho Nơi Chí Thánh, Lều Hội Kiến, bàn thờ, cho các thầy tế lễ khác và toàn thể nhân dân. 34 Luật này không thay đổi qua các thời đại, liên hệ đến việc chuộc tội cho dân Y-sơ-ra-ên hằng năm, vì tội họ phạm." Mai-sen tuân theo mọi lời Chúa dạy bảo.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
17

Nơi Giết Sinh Tế

1,2 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen truyền lại cho A-rôn, các con A-rôn và toàn dân Y-sơ-ra-ên những luật sau:

3,4 "Người Y-sơ-ra-ên nào giết một con bò, cừu hay dê làm sinh tế dâng cho Chúa ở trong trại hay ngoài trại, mà không đem đến cửa Lều Hội Kiến để dâng cho Ngài trước Đền Chúa, người ấy mắc tội gây đổ máu và bị truất khỏi cộng đồng nhân dân. 5 Luật này nhằm chấm dứt việc người Y-sơ-ra-ên giết sinh tế ở ngoài đồng, và buộc họ đem sinh tế đến cửa Lều Hội Kiến cho thầy tế lễ. Sinh tế sẽ bị giết tại đó để dâng lên cho Chúa. 6 Thầy tế lễ sẽ rảy huyết trên bàn thờ của Chúa, tại cửa Lều Hội Kiến, đốt mỡ dâng hương thơm lên Chúa. 7 Như thế, họ sẽ không còn giết thú vật cúng tế các quỉ và liên lạc với chúng. Luật này áp dụng vĩnh viễn qua các thế hệ. 8,9 Nhắc cho họ nhớ luôn rằng, dù người Y-sơ-ra-ên hay người ngoại kiều, nếu ai dâng tế lễ thiêu hay dâng một sinh tế tại một nơi nào khác, không phải tại cửa Lều Hội Kiến nơi dâng lễ vật cho Chúa, thì người ấy phải bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân.

Cấm Ăn Huyết

10 "Nếu một người Y-sơ-ra-ên hay ngoại kiều ăn bất kỳ huyết gì, Ta sẽ chống đối người ấy và trục xuất người ấy khỏi cộng đồng nhân dân. 11 Ta cho các ngươi huyết để rảy trên bàn thờ, chuộc tội linh hồn mình, vì huyết tiềm tàng sức sống của cơ thể sinh vật. Chính sự sống của sinh vật ở trong huyết, nên huyết được dùng để chuộc tội. 12 Vì thế, Ta đã cấm người Y-sơ-ra-ên và người ngoại kiều không được ăn huyết. 13 Trường hợp một người Y-sơ-ra-ên hay ngoại kiều đi săn, giết một con thú hay một con chim để ăn thịt, người ấy phải trút cho ráo hết huyết và lấy đất lấp huyết lại. 14 Vậy, huyết là sức sống của các sinh vật. Do đó Ta đã cấm dân Y-sơ-ra-ên không được ăn huyết của bất kỳ sinh vật nào, vì sự sống của một sinh vật là huyết của nó. Ai ăn huyết, sẽ bị trục xuất. 15 Người nào, dù bản xứ hay ngoại kiều, ăn một con vật chết hoặc vì bị thú rừng cắn xé, phải giặt áo xống, phải tắm, bị ô uế cho đến tối, sau đó mới được sạch. 16 Nếu người ấy không giặt áo và không tắm, thì sẽ mang tội."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
18

Luật Về Việc Ăn Nằm Bất Chính

1,2 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với dân Y-sơ-ra-ên: "Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế các ngươi. 3 Vậy, đừng bắt chước nếp sống của người Ai Cập, nơi các ngươi từ đó ra đi; cũng đừng theo lối sống của người Ca-na-an, nơi Ta sẽ đem các ngươi vào. Đừng để cho luật lệ của họ ràng buộc mình. 4,5 Nhưng các ngươi phải tuân theo luật lệ Ta, làm theo mọi điều Ta dạy bảo, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế các ngươi. Người nào tuân hành luật pháp Ta sẽ sống. Ta là Chúa Hằng Hữu.

6 "Không ai được lấy một người bà con gần làm vợ. Ta là Chúa Hằng Hữu. 7 Không ai được lấy cha mình, cũng không ai được lấy mẹ mình. 8 Không ai được lấy vợ của cha mình. 9-11 Không ai được lấy chị em ruột, chị em cùng cha khác mẹ hay cùng mẹ khác cha, dù các chị em ấy được sinh ra trong nhà mình hay nhà khác. Không ai được lấy cháu gái mình, dù cháu nội hay cháu ngoại. 12 Không ai được lấy cô mình, là chị em của cha mình. 13 Không ai được lấy dì mình, là chị em của mẹ mình. 14 Không ai được lấy bác gái hay thím mình, là vợ của chú bác mình. 15 Không ai được lấy con dâu mình, là vợ của con trai mình. 16 Không ai được lấy chị dâu hay em dâu mình, là vợ của anh em mình. 17 Không ai được lấy một người đàn bà luôn với con gái hoặc cháu gái của người ấy, dù cháu nội hay cháu ngoại. Họ là cốt nhục của nhau. Đó là một điều ác. 18 Không ai được lấy chị em của vợ khi vợ còn sống. Họ sẽ trở nên cừu địch.

19 "Không ai được giao hợp với một người đàn bà trong lúc có kinh. 20 Không ai được giao hợp với vợ người khác, làm cho mình ô uế với nàng.

21 "Không được dâng con cái mình trên lửa cho Mô-lóc, làm ô Danh Thượng Đế mình. Ta là Chúa Hằng Hữu. 22 Không được đồng tính luyến ái. Đó là một tội đáng tởm. 23 Dù nam hay nữ, không ai được giao hợp với một con thú, làm cho mình ô uế với nó. Đó là một điều tà ác.

24-27 "Vậy, không ai được phạm một trong các điều cấm đoán nói trên, làm ô uế mình. Đó là những điều các dân tộc khác phạm, họ làm ô uế mình, ô uế đất. Vì thế, Ta trừng phạt họ, đuổi họ ra khỏi đất mà họ đã làm ô uế trước mặt các ngươi. Các ngươi phải tuân giữ luật lệ Ta, không được làm một điều đáng tởm nào trong các điều trên. Luật này áp dụng cho cả người bản xứ lẫn ngoại kiều. 28 Nếu không, Ta sẽ trục xuất các ngươi ra khỏi lãnh thổ, như Ta đã trục xuất những dân tộc cư ngụ trong lãnh thổ trước các ngươi. 29 Ai phạm một trong các tội đáng tởm này sẽ bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân. 30 Vậy, phải vâng lời Ta, không được làm một điều nào trong các thói đáng tởm của các dân tộc ấy mà làm ô uế mình, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
19

1,2 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với toàn dân Y-sơ-ra-ên: "Phải thánh khiết, vì Ta, Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế các ngươi, là thánh khiết. 3 Mọi người phải tôn kính cha mẹ mình, phải tuân giữ luật ngày lễ Sa-bát, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi. 4 Không được thờ hình tượng, cũng không được đúc tượng các thần, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi. 5 Khi các ngươi dâng lễ vật tạ ơn cho Chúa, phải dâng đúng cách để được Ngài chấp nhận. 6 Lễ vật chỉ được ăn trong ngày dâng và ngày kế; phần còn thừa qua ngày thứ ba phải đem đốt đi. 7 Nếu có ai ăn trong ngày thứ ba, thì đó là một điều đáng tởm, lễ vật sẽ không được chấp nhận. 8 Người ăn sẽ mang tội vì đã xúc phạm vật thánh của Chúa. Người ấy phải bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân. 9 Khi gặt hái thổ sản, đừng gặt sạch tận góc đồng, cũng đừng mót lại phần đã sót; 10 đừng vặt sạch vườn nho, đừng nhặt những trái nho đã rơi xuống đất. Hãy để các phần ấy cho người nghèo và khách tạm trú. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi. 11 Không được trộm cắp, lường gạt, dối trá. 12 Không được dùng tên Ta thề dối, làm xúc phạm Danh Thượng Đế của các ngươi, vì Ta là Chúa Hằng Hữu. 13 Không được bức hiếp, cướp giựt người khác. Đừng giữ tiền thù lao của người giúp việc cho đến hôm sau. 14 Đừng rủa người điếc, cũng đừng đặt đá làm vấp chân người mù; nhưng phải kính sợ Thượng Đế, vì Ta là Chúa Hằng Hữu. 15 Không được bất công trong việc xét xử, không được phân biệt kẻ giàu người nghèo; nhưng phải phân xử công minh. 16 Không được ngồi lê đôi mách, nói xấu người khác; cũng không được cáo gian làm nguy hại đến người khác.

Luật Tình Yêu

17 "âĐừng để lòngb oán ghét anh em mình, nhưng thẳng thắn trách họ khi họ lầm lỗi: đừng để cho mình phải mang tội vì họ có lỗi. 18 Đừng trả thù, đừng mang oán hận, nhưng hãy yêu người khác như chính mình, vì Ta là Chúa Hằng Hữu. 19 Phải giữ luật Ta: Đừng cho thú vật khác giống giao hợp, đừng gieo hai thứ hạt giống trong một đám ruộng, đừng mặc áo may bằng hai thứ vải. 20 Nếu có ai giao hợp với một nữ nô lệ đã đính hôn với một người khác, và người nữ tì chưa được chuộc, chưa tự do; thì người đó phải bị hình phạt, nhưng không phải tử hình, vì người đàn bà chưa được tự do. 21 Người đàn ông có lỗi phải đem đến cửa Lều Hội Kiến một con cừu đực làm lễ vật chuộc lỗi, dâng lên cho Chúa. 22 Thầy tế lễ sẽ dâng con cừu làm tế lễ chuộc lỗi người ấy đã phạm trước mặt Chúa, thì tội ấy sẽ được tha. 23 Khi đã vào đất hứa và trồng các thứ cây ăn quả, các ngươi không được ăn quả các cây ấy trong ba năm đầu. 24 Quả thu được trong năm thứ tư phải hiến dâng cho Chúa để tôn vinh Ngài. 25 Đến năm thứ năm, các ngươi bắt đầu được ăn quả, và lợi tức các ngươi cũng sẽ gia tăng. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi.

26 "Không được ăn thịt chưa sạch huyết. Không được làm thầy bói, thầy pháp. 27 Đừng tỉa tóc quanh thái dương; đừng cắt mép râu. 28 Đừng cắt thịt mình lúc tang chế; cũng đừng xăm trên mình một dấu hiệu nào. Ta là Chúa Hằng Hữu.

29 "Không được bắt con gái mình hành nghề mãi dâm, làm ô nhục nó, và khiến xã hội đầy kẻ trụy lạc, tà ác.

30 "Phải tuân giữ luật ngày nghỉ cuối tuần, tôn kính Nơi Thánh Ta, vì Ta là Chúa Hằng Hữu.

31 "Đừng cầu hỏi thầy pháp, đồng bóng, để khỏi bị họ làm ô uế mình, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi.

32 "Phải kính trọng người già cả, đầu râu tóc bạc. Phải tôn kính Thượng Đế các ngươi. Ta là Chúa Hằng Hữu.

33 "Không được bạc đãi khách lạ kiều dân. 34 Ngoại kiều phải được đối xử như người bản xứ, phải thương họ như chính mình, vì các ngươi đã từng là kiều dân trong nước Ai Cập. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi. 35,36 Phải công bằng khi phân xử. Đo lường phải ngay thật: cân, đo, đếm, lường phải cho chính xác. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi, đã đem các ngươi ra khỏi Ai Cập. 37 Phải tôn trọng và thi hành các luật lệ Ta, cùng mọi lời Ta dạy, vì Ta là Chúa Hằng Hữu."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
20

Tội Ác và Hình Phạt

1,2 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen truyền dạy người Y-sơ-ra-ên: "Dù Y-sơ-ra-ên hay ngoại kiều, kẻ nào dâng con mình cho Mô-lóc phải bị xử tử. Dân trong xứ sẽ lấy đá ném vào người ấy cho chết đi. 3 Người dâng con mình cho Mô-lóc như vậy sẽ bị Ta chống nghịch, khai trừ khỏi nhân dân, vì làm ô uế Nơi Thánh, xúc phạm Danh Ta. 4 Nhưng nếu dân trong xứ che mắt làm ngơ trước việc dâng con cho Mô-lóc, không xử tử người ấy, 5 thì chính Ta sẽ ra tay trừng phạt người ấy với cả gia đình, khai trừ người ấy và kẻ a tòng trong việc dâng con cho Mô-lóc.

6 "Nếu ai cầu hỏi thầy pháp, đồng bóng, thì Ta sẽ chống nghịch và khai trừ người ấy khỏi nhân dân. 7 Vậy, phải làm sạch mình, phải sống thánh khiết, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi. 8 Phải tuân hành luật lệ Ta, vì Ta, Chúa Hằng Hữu, đã thánh hóa các ngươi.

9 "Ai rủa cha hay mẹ mình phải bị xử tử. Người rủa cha mẹ mình chịu trách nhiệm về mạng sống mình.

10 "Nếu một người đàn ông thông dâm với vợ người khác, thì cả hai phải bị xử tử. 11 Nếu một người đàn ông nằm với vợ cha mình, thì cả hai phải bị xử tử; họ chịu trách nhiệm về mạng sống mình. 12 Nếu một người đàn ông nằm với con dâu mình, thì cả hai phải bị xử tử; kẻ loạn luân phải chịu trách nhiệm về mạng sống mình. 13 Hai người đồng tính luyến ái phải bị xử tử; họ phạm một tội đáng tởm, phải chịu trách nhiệm về mạng sống mình. 14 Nếu một người đàn ông lấy cả hai mẹ con, thì họ phạm tội ác, và cả ba phải bị thiêu sống để tẩy trừ tội ác khỏi nhân dân. 15,16 Nếu một người đàn ông hay đàn bà nằm với một con thú, thì người bị xử tử, thú bị giết. Người ấy phải chịu trách nhiệm về mạng sống mình.

17 "Nếu một người đàn ông lấy chị em ruột hay chị em cùng cha khác mẹ, cùng mẹ khác cha, thì đó là một điều nhục, họ phải bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân. Người đàn ông phải mang tội mình.

18 "Nếu một người đàn ông nằm với một người đàn bà đang có kinh, thì cả hai phải bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân, vì họ đã để lộ nguồn máu của nàng.

19 "Không ai được lấy dì hay cô mình vì là bà con gần; họ phải mang tội mình. 20 Nếu một người đàn ông lấy thím mình, thì cả hai phải mang tội mình và sẽ chết tuyệt tự. 21 Nếu một người đàn ông lấy vợ của anh em mình, thì đó là một điều ô uế, họ sẽ chết tuyệt tự.

22 "Vậy, phải tuân hành luật lệ Ta, vâng lời Ta dạy, để Ta không trục xuất các ngươi ra khỏi lãnh thổ mà Ta sẽ đem các ngươi vào. 23 Không được làm theo những thói tục của các dân tộc bị Ta đuổi ra trước các ngươi; họ đã làm tất cả những điều xấu xa ấy, khiến Ta ghê tởm họ. 24 Ta hứa cho các ngươi lãnh thổ họ cư ngụ, là một vùng đất phì nhiêu. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi, đã phân rẽ các ngươi với các dân tộc khác.

25 "Vậy, các ngươi phải biết phân biệt giữa loài thú, loài chim sạch và không sạch; đừng để cho loài thú, chim, sâu bọ trên đất - là những loài vật Ta đã bảo cho các ngươi biết là không sạch - làm cho các ngươi ô uế. 26 Các ngươi phải sống thánh khiết cho Ta, vì Ta là Chúa Hằng Hữu thánh khiết, đã phân rẽ các ngươi với các dân tộc khác, để các ngươi thuộc về Ta.

27 "Người nào làm thầy pháp, đồng bóng, dù đàn ông hay đàn bà, phải bị xử tử. Họ phải bị người ta ném đá cho chết, và phải chịu trách nhiệm về mạng sống mình."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
21

Sự Thánh Khiết của Chức Tế Lễ

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với các con trai A-rôn: "Các thầy tế lễ không được đụng đến người chết để khỏi bị ô uế;
2 ngoại trừ trường hợp người chết là họ hàng gần - gồm cha, mẹ, con trai, con gái, anh em,
3 chị em còn độc thân sống gần với mình vì không có chồng.
4 Thầy tế lễ là người lãnh đạo nhân dân, nên không được để cho mình bị ô uế.

5 "Thầy tế lễ không được cạo tóc, cắt mép râu, cắt thịt mình.
6 Họ phải sống thánh khiết cho Thượng Đế của họ, không được xúc phạm đến Danh Ngài, để xứng đáng là người dâng tế lễ thiêu, dâng bánh cho Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của họ. Vậy họ phải thánh khiết.
7 Thầy tế lễ không được kết hôn với gái mãi dâm hay đàn bà lăng loàn, cũng không nên lấy đàn bà ly dị, vì thầy tế lễ là người thánh của Thượng Đế.

8 "Thầy tế lễ được biệt riêng để dâng lễ vật cho Thượng Đế, là người thánh, vì Ta, Chúa Hằng Hữu thánh khiết, đã thánh hóa họ.
9 Nếu con gái của thầy tế lễ làm gái mãi dâm, xúc phạm cha mình, thì người con gái ấy phải bị thiêu sống.

10,11 "Thầy tế lễ tối cao là người đầu được xức dầu thánh, mình mặc áo lễ, không có phép bỏ tóc xõa, không được xé áo mình, cũng không được đến gần xác chết, làm ô uế mình, dù người chết là cha hay mẹ mình. 12 Thầy tế lễ tối cao không được rời khỏi Nơi Thánh hoặc xúc phạm Nơi Thánh của Thượng Đế, vì người được xức dầu thánh để gánh vác chức vụ thánh của Thượng Đế, là Chúa Hằng Hữu. 13 Người chỉ được cưới gái đồng trinh làm vợ. 14 Người không được cưới đàn bà góa, đàn bà ly dị hay đàn bà lăng loàn, gái mãi dâm, nhưng chỉ được cưới gái đồng trinh trong đại tộc Lê-vi; 15 vì người không được phàm tục hóa con cháu mình giữa nhân dân. Ta, Chúa Hằng Hữu, đã thánh hóa người."

Người Tật Nguyền Không Được Làm Chức Tế Lễ

16-18 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với A-rôn: "Không một ai trong con cháu ngươi - từ nay cho đến các thế hệ sau - được đứng dâng lễ vật cho Thượng Đế nếu bị tật nguyền như mù, què, gãy mũi, thân thể biến dạng, 19 gãy chân, gãy tay, 20 gù lưng, lùn, mắt có tật, ghẻ lở, hòn nang dập. 21 Vậy, người có tật nguyền - dù là con cháu thầy tế lễ A-rôn - sẽ không được đứng dâng lễ thiêu cho Chúa. 22 Tuy nhiên, họ được phép ăn lễ vật đã dâng cho Chúa, cả lễ vật thánh và rất thánh; 23 nhưng không được đến gần bức màn và bàn thờ, vì tật nguyền của người ấy sẽ xúc phạm Nơi Thánh của Ta. Ta là Chúa Hằng Hữu đã thánh hóa các nơi ấy." 24 Mai-sen lặp lại các lời này cho A-rôn, các con trai A-rôn, và toàn dân Y-sơ-ra-ên.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
22

Thầy Tế Lễ và Các Lễ Vật Thánh

1,2 Chúa Hằng Hữu lại bảo Mai-sen nói với A-rôn và các con A-rôn: "Đối với các lễ vật thánh người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Ta, các ngươi phải rất thận trọng để khỏi làm xúc phạm Danh Ta, Chúa Hằng Hữu. 3 Từ nay cho đến các thế hệ về sau, thầy tế lễ nào trong khi đang bị ô uế, mà đến gần những lễ vật thánh người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Ta, sẽ bị trục xuất khỏi Đền Thờ. Ta là Chúa Hằng Hữu.

4,5 "Trong con cháu A-rôn, nếu ai mắc bệnh phung hoặc mắc chứng di tinh, thì sẽ không được ăn những lễ vật thánh cho đến khi được sạch. Nếu ai đụng phải xác chết, đụng phải một người xuất tinh, một loài sâu bọ, hay đụng đến một người bị ô uế vì bất kỳ lý do gì, 6 thì người ấy sẽ bị ô uế cho đến tối, và không được phép ăn lễ vật thánh cho đến khi tắm rửa sạch sẽ. 7 Khi mặt trời lặn, người ấy mới được sạch, và sau đó được ăn lễ vật thánh, vì các vật này là thực phẩm nuôi dưỡng họ. 8 Con cháu A-rôn không được ăn thịt súc vật chết hay súc vật bị thú dữ xé xác, vì sẽ làm cho mình ô uế. Ta là Chúa Hằng Hữu. 9 Vậy họ phải vâng lời Ta; nếu không, sẽ mắc tội và phải chết, vì vi phạm luật Ta. Ta là Chúa Hằng Hữu đã thánh hóa họ.

10 "Ngoài con cháu A-rôn, không ai được ăn lễ vật thánh. Khách đến thăm và đầy tớ trong nhà thầy tế lễ đều không được ăn. 11 Nhưng người nô lệ được thầy tế lễ mua đem về, và những người sinh ra trong nhà sẽ được phép ăn lễ vật thánh. 12 Nếu con gái thầy tế lễ lấy chồng không phải là thầy tế lễ, thì sẽ không được ăn lễ vật thánh. 13 Nhưng nếu con gái thầy tế lễ là một góa phụ hay ly dị, không con, về ở với cha như thuở còn nhỏ, thì người ấy được phép ăn thực phẩm cha mình ăn. Ngoài ra, không ai khác ngoài gia đình thầy tế lễ được phép ăn cả.

14 "Nếu có người vô tình ăn lầm lễ vật thánh, thì người này phải đền lại cho thầy tế lễ vật mình đã ăn, cộng thêm một phần năm giá trị vật ấy. 15,16 Thầy tế lễ đừng để cho lễ vật thánh của người Y-sơ-ra-ên đem dâng cho Chúa trở nên phàm tục. Vì Ta là Chúa Hằng Hữu, đã thánh hóa các lễ vật ấy. Ai vi phạm luật này sẽ phải mang tội."

17-19 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với A-rôn, các con A-rôn, và toàn dân Y-sơ-ra-ên: "Nếu một người Y-sơ-ra-ên hay một ngoại kiều đem dâng sinh tế lễ thiêu cho Chúa, dù là lễ vật hứa dâng trong lúc thệ nguyện hoặc lễ vật tình nguyện hiến dâng, và muốn cho lễ vật mình được chấp nhận, thì người ấy phải dâng một con bò, hoặc cừu, hoặc dê không tì vết, và phải là con đực. 20 Một con vật không toàn vẹn sẽ không được chấp nhận.

21 "Khi một người dâng bò hoặc cừu làm lễ vật tạ ơn cho Chúa, dù là lễ vật thệ nguyện hoặc lễ vật tình nguyện, sinh vật phải toàn vẹn, không khuyết tật mới được chấp nhận. 22 Không được dâng cho Chúa và đem thiêu trên bàn thờ một con vật mù, có tật, cụt chân, ghẻ, lở. 23 Một con bò hay cừu trong cơ thể có một bộ phận thừa hay thiếu có thể dùng làm lễ vật tình nguyện, nhưng không được dâng làm lễ vật thệ nguyện. 24 Trong cả nước, không ai được dâng cho Chúa con vật có bộ phận sinh dục bị bầm, dập, vỡ hay bị thiến. 25 Người ngoại kiều cũng vậy, không được dâng cho Thượng Đế một lễ vật không toàn vẹn, vì sẽ không được chấp nhận."

26 Chúa Hằng Hữu nói với Mai-sen: 27 "Một con bò, con cừu hay con dê lúc mới sinh ra phải được ở với mẹ nó trong bảy ngày. Từ ngày thứ tám trở đi, nó có thể được dùng làm sinh tế lễ thiêu dâng cho Chúa. 28 Không ai được giết cả mẹ lẫn con - dù là bò hay cừu - trong cùng một ngày. 29,30 Khi dâng lễ vật tạ ơn cho Chúa, thịt sinh vật phải được ăn nội trong ngày, không được để thừa đến sáng mai. Ta là Chúa Hằng Hữu.

31 "Các ngươi phải tuân hành luật lệ Ta, vì Ta là Chúa Hằng Hữu. 32,33 Không được xúc phạm đến Danh Thánh Ta, vì Ta phải được tôn kính giữa toàn dân Y-sơ-ra-ên. Ta là Chúa Hằng Hữu, đã thánh hóa các ngươi, đem các ngươi ra khỏi đất Ai Cập để các ngươi thuộc về Ta."

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
23

Các Ngày Đại Lễ

1,2 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với dân Y-sơ-ra-ên: ôSau đây là những ngày lễ Ta ấn định; các ngươi sẽ hội họp trong những ngày thánh đó. 3 Ngày lễ Sa-bát là một ngày nghỉ long trọng, ngày nhóm họp thánh. Làm công việc trong sáu ngày, nhưng nghỉ ngày thứ bảy. Dù các ngươi ở đâu, ngày nghỉ cuối tuần cũng là ngày của Chúa.

4 "Đây là những ngày lễ hằng năm được Chúa ấn định, mỗi dịp lễ phải thông báo cho nhân dân.

Lễ Vượt Qua

5 "Lễ Vượt Qua của Chúa phải tổ chức vào tối ngày mười bốn tháng giêng.

6 "Lễ Bánh Không Men kéo dài bảy ngày, bắt đầu ngày mười lăm tháng giêng. 7,8 Ngày đầu và ngày cuối là ngày họp thánh, không ai được làm việc nặng nhọc. Suốt bảy ngày, ngày nào cũng phải dâng lễ thiêu cho Chúa."

Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa

9,10 Chúa Hằng Hữu lại bảo Mai-sen nói với dân Y-sơ-ra-ên: "Khi các ngươi vào lãnh thổ Ta cho, trong vụ gặt đầu tiên, phải đem bó lúa đầu mùa đến cho thầy tế lễ. 11 Vào ngày sau ngày lễ Sa-bát, thầy tế lễ sẽ đem bó lúa dâng lên cho Chúa theo cách đưa qua đưa lại; lễ vật sẽ được chấp nhận. 12 Trong cùng ngày ấy, các ngươi phải đem một con cừu đực một tuổi không tì vết làm tế lễ thiêu dâng lên Chúa. 13 Đồng thời, cũng dâng ngũ cốc, gồm một phần năm giạ bột mịn pha dầu, dùng lửa dâng hương thơm lên Chúa, cùng với một lít rưỡi rượu nho. 14 Không ai được ăn bánh hoặc ngũ cốc - còn tươi hay đã phơi khô - cho đến ngày hôm ấy là ngày dâng lễ vật cho Chúa. Luật này áp dụng vĩnh viễn qua các thế hệ, trong khắp lãnh thổ.

Lễ Ngũ Tuần và Lễ Thổi Kèn

15,16 "Năm mươi ngày sau, các ngươi sẽ đem dâng ngũ cốc mới thu hoạch cho Chúa: 17 lấy một phần năm giạ bột mịn pha men, làm hai ổ bánh để dâng đưa qua đưa lại; bánh này sẽ được nướng tại nhà đem tới, làm lễ vật đầu mùa cho Chúa. 18 Cùng với bánh và rượu, các ngươi sẽ dâng bảy con cừu một tuổi không tì vết, một con bò tơ đực và hai con cừu đực, dùng lửa dâng hương thơm lên cho Chúa. 19 Các ngươi cũng sẽ dâng một con dê đực làm lễ chuộc tội, hai con cừu đực một tuổi làm lễ tạ ơn. 20 Thầy tế lễ sẽ dâng các lễ vật này lên Chúa theo cách đưa qua đưa lại, cùng với hai ổ bánh làm bằng ngũ cốc đầu mùa. Các lễ vật này là thánh cho Chúa, và sẽ thuộc về thầy tế lễ. 21 Ngày hôm ấy, phải thông báo triệu tập nhân dân đến dự thánh lễ; không ai được làm việc nặng nhọc. Luật này áp dụng vĩnh viễn qua các thế hệ, trong khắp lãnh thổ.

22 "Khi gặt hái thổ sản, đừng gặt sạch tận góc đồng, cũng đừng mót lại phần đã sót. Hãy để các phần đó cho người nghèo và khách tạm trú. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi."

Lễ Thổi Kèn

23,24 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với dân Y-sơ-ra-ên: "Ngày mồng một tháng bảy là ngày nghỉ long trọng, một ngày kỷ niệm, phải thổi kèn triệu tập nhân dân đến dự thánh lễ. 25 Ngày ấy không ai làm việc nặng nhọc, nhưng sẽ dâng tế lễ thiêu cho Chúa."

Lễ Chuộc Tội

26,27 Chúa tiếp: "Ngày mồng mười tháng bảy là ngày Chuộc Tội. Nhân dân phải họp lại trong ngày thánh này, để ăn năn hối lỗi và dâng tế lễ thiêu cho Chúa. 28 Không ai làm việc trong ngày chuộc tội, chỉ lo chuộc tội mình trước mặt Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế các ngươi. 29 Ai không xét mình hối lỗi hôm ấy sẽ bị trục xuất khỏi cộng đồng nhân dân. 30,31 Ai làm bất kỳ việc gì trong ngày ấy, Ta sẽ khai trừ người ấy khỏi cộng đồng nhân dân. Luật này áp dụng vĩnh viễn cho mọi thế hệ, trong khắp lãnh thổ. 32 Ngày ấy là một ngày nghỉ long trọng, phải xét mình hối lỗi. Lễ Chuộc Tội này bắt đầu tối ngày mồng chín và chấm dứt tối ngày mồng mười tháng bảy."

Lễ Lều Tạm

33,34 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với người Y-sơ-ra-ên: "Ngày rằm tháng bảya sẽ là lễ Lều Tạm của Chúa. Phải giữ lễ này trong bảy ngày. 35 Ngày thứ nhất là ngày hội họp thánh, không ai được làm việc nặng nhọc. 36 Trong suốt bảy ngày lễ này, ngày nào cũng phải dâng tế lễ thiêu cho Chúa. Ngày thứ tám lại là ngày hội họp thánh long trọng, cũng sẽ có lễ thiêu dâng cho Chúa. Không ai được làm việc nặng nhọc.

37 "Đó là những ngày lễ Chúa ấn định, phải thông báo triệu tập nhân dân đến dự các buổi họp thánh, và dùng lửa dâng lễ vật lên Chúa gồm có sinh tế, ngũ cốc, rượu - như đã ấn định. 38 Các ngày lễ này là những ngày nghỉ ngoài các ngày nghỉ cuối tuần thông thường; và các lễ vật dâng trong các ngày ấy là những lễ vật ngoài các lễ vật thông thường, như lễ vật khấn nguyện, tình nguyện... dâng lên Chúa.

39 "Ngày rằm tháng bảy, sau khi đã gặt hái xong, mọi người sẽ giữ lễ bảy ngày, họ sẽ nghỉ ngơi để hội họp trong ngày thứ nhất và ngày thứ tám. 40 Vào ngày thứ nhất, các ngươi sẽ lấy nhánh cây đầy quả, cành chà là, nhánh cây đầy lá, cành dương liễu,b và vui mừng trong bảy ngày trước mặt Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế các ngươi. 41 Bảy ngày lễ trong tháng bảy hằng năm này phải được tôn trọng mãi mãi qua các thế hệ. 42 Mọi người dân Y-sơ-ra-ên sẽ ở lều trong bảy ngày; 43 như vậy, từ thế hệ này qua thế hệ khác, họ sẽ tưởng niệm thời kỳ ở lều sau khi Ta đem họ ra khỏi Ai Cập. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi." 44 Mai-sen thông báo cho nhân dân Y-sơ-ra-ên các ngày lễ Chúa đã ấn định.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
24

Đèn Trong Đền Chúa

1 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen:
2 "Con dặn dân Y-sơ-ra-ên đem dầu ô-liu nguyên chất đến để đốt đèn cho cháy mãi. 3,4 Mỗi ngày hai lần, vào buổi sáng và buổi tối, A-rôn sẽ châm dầu vào chân đèn bằng vàng ròng đặt, bên ngoài bức màn chứng cớ trong Lều Hội Kiến, cho đèn cháy sáng liên tục trước mặt Ta. Luật này áp dụng vĩnh viễn qua các thế hệ.

Bánh Trần Thiết

5 "Lấy bột mịn làm mười hai ổ bánh, mỗi ổ dùng một phần năm giạ bột. 6 Xếp bánh trên bàn bằng vàng ròng trước mặt Ta thành hai hàng, mỗi hàng sáu ổ. 7 Lấy nhũ hương nguyên chất rắc lên mỗi hàng bánh. Đó là một lễ vật tưởng niệm dùng lửa dâng lên Ta. 8 Mỗi ngày lễ Sa-bát, A-rôn sẽ xếp mười hai ổ bánh mới trước mặt Ta, tượng trưng cho giao ước trường tồn Ta thiết lập với dân Y-sơ-ra-ên. 9 Bánh sẽ là thực phẩm của A-rôn và các con trai người, họ sẽ ăn tại một Nơi Thánh, vì đây là những lễ vật rất thánh, dùng lửa dâng cho Ta liên tục, vĩnh viễn."

Người Phạm Thượng Bị Ném Đá

10 Một người kia có mẹ là người Y-sơ-ra-ên, cha là người Ai Cập cùng ra đi với người Y-sơ-ra-ên. Một hôm người này cãi nhau với một người Y-sơ-ra-ên trong trại. 11,12 Trong lúc cãi vã, người ấy xúc phạm đến Danh của Thượng Đế. Người ta dẫn người ấy đến cho Mai-sen, và người ấy bị giữ lại, chờ Mai-sen thỉnh ý Chúa. Người ấy là con của bà Sê-lô-mi, cháu bà Điệp-ri, thuộc đại tộc Đan.

13,14 Chúa bảo Mai-sen: "Đem người đã xúc phạm Danh Ta ra bên ngoài trại, những ai đã nghe người ấy nói sẽ đặt tay trên đầu người, rồi toàn dân sẽ lấy đá ném vào người cho chết đi. 15 Cũng báo cho dân hay rằng, ai rủa Thượng Đế mình phải chịu tội. 16 Ai xúc phạm Danh Chúa Hằng Hữu phải bị xử tử. Toàn dân sẽ ném đá cho chết. Luật này áp dụng cho cả người Y-sơ-ra-ên và ngoại kiều. 17 Ai giết người sẽ bị xử tử. 18 Ai giết thú vật phải bồi thườnga. 19 Ai gây thương tích cho người khác thế nào, phải chịu phạt bằng một thương tích thế ấy: 20 xương đền xương, mắt đền mắt, răng đền răng, gây thương tích nào đền thương tích ấy.

21 "Ai giết thú vật phải bồi thường, nhưng ai giết người phải bị xử tử. 22 Luật này áp dụng chung cho người Y-sơ-ra-ên và ngoại kiều. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi."

23 Sau khi nghe lệnh của Chúa Hằng Hữu do Mai-sen truyền lại, dân chúng đem người đã xúc phạm đến Danh Thượng Đế ra ngoài trại và ném đá chết.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
25

Năm An Nghỉ

1,2 Trên núi Si-nai, Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen truyền cho dân Y-sơ-ra-ên: "Khi đã vào đất Ta cho, phải để cho đất nghỉ vào năm thứ bảy.b 3 Các ngươi sẽ cày cấy đồng ruộng, trồng tỉa vườn nho, thu hoa quả trong sáu năm. 4 Nhưng năm thứ bảy sẽ là năm đất hưu canh, năm An Nghỉ của Chúa; không ai được làm ruộng, tỉa nho trong vườn. 5 Cũng đừng thu chứa hoa quả tự mọc lên trong năm đất nghỉ ngơi này. 6,7 Trong năm An Nghỉ, đất vẫn cung cấp đầy đủ thực phẩm cho mọi người: cho ngươi, cho nô lệ và người làm công của ngươi, cho khách tạm trú trong nhà ngươi, cho gia súc, và luôn cả các loài thú vật sống trong đất ngươi.

Năm Hoan Hỉ

8 "Cứ bảy lần bảy năm, tức là bốn mươi chín năm, 9 vào ngày mồng mười tháng bảy,c là ngày Chuộc Tội; phải thổi kèn vang lên khắp lãnh thổ. 10 Vì năm thứ năm mươi là năm thánh, mọi người trên toàn đất nước sẽ được công bố tự do, hoan hỉ. Năm ấy mọi người có quyền lấy lại tài sản mình, người nô lệ được tự do trở về với gia đình. 11 Đây là một năm đầy hân hoan, hạnh phúc. Các ngươi sẽ không gieo, không gặt, không hái. 12 Vì đất sẽ tự nó sinh sản hoa màu cho các ngươi dùng trong năm thánh đầy hạnh phúc này.

Việc Mua Bán và Chuộc Lại Tài Sản

13 "Trong năm ấy, mọi người sẽ chiếm lại quyền sở hữu tài sản mình. 14-17 Vậy, khi mua bán tài sản, phải tính cho đến năm Hoan Hỉ sắp tới, xem thử còn bao nhiêu năm nữa. Giá mua bán sẽ tăng giảm tùy theo số năm còn lại. Vì thật ra, đây chỉ là một sự mua bán số vụ mùa còn lại mà thôi. Vậy, đừng để cho bên nào bị thiệt thòi, phải kính sợ Thượng Đế. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi.

18 "Phải tuân hành luật pháp Ta, để có an ninh trật tự xã hội. 19 Đất sẽ sản xuất hoa quả, ngươi sẽ ăn no nê và sống yên lành. 20 Nếu ngươi hỏi: Chúng tôi sẽ lấy gì ăn trong năm thứ bảy khi không được phép gieo và gặt? 21,22 Ta sẽ giáng phúc cho các ngươi được mùa gấp ba lần trong năm thứ sáu, các ngươi sẽ dùng cho đến mùa gặt năm thứ tám.

23 "Không được đoạn mãi đất đai, vì đất thuộc về Ta. Các ngươi chỉ là người chiếm hữu tạm thời. 24 Quyền chuộc lại đất đã bán phải được tôn trọng trong toàn lãnh thổ. 25 Nếu một người túng thiếu, phải bán bớt một phần đất mình, thì một người bà con gần của người này có quyền chuộc đất lại. 26 Nếu người này không còn ai để chuộc đất cho mình, nhưng về sau làm ăn khá ra, có đủ tiền để chuộc đất, 27 thì người ấy sẽ chiết tính tiền chuộc theo tỷ lệ thời gian, tính từ năm bán, và trả cho người đã mua một số tiền bằng giá trị những năm còn lại, rồi lấy đất về. 28 Trong trường hợp người này không có khả năng chuộc đất, đất đã bán sẽ thuộc về người mua cho đến năm Hoan Hỉ, và đất sẽ hoàn nguyên chủ vào năm ấy.

29 "Nếu một người bán một cái nhà trong thành, thì người ấy có một năm tròn để chuộc nhà lại. 30 Nếu người bán không chuộc nhà trong thời hạn một năm nói trên, thì nhà sẽ vĩnh viễn thuộc quyền sở hữu của người mua. Đến năm Hoan Hỉ, nhà này sẽ không hoàn nguyên chủ.

31 "Nhưng nhà trong làng xóm không có thành bao bọc sẽ được đồng hóa với đất đai; như thế người bán có quyền chuộc lại và nhà sẽ hoàn lại nguyên chủ vào năm Hoan Hỉ. 32 Tuy nhiên, đặc biệt đối với nhà của người Lê-vi, dù ở trong thành cũng sẽ được chuộc bất kỳ lúc nào. 33 Nếu nhà không được chuộc vào năm Hoan Hỉ, thì nhà này vẫn thuộc về người Lê-vi đã bán, vì người Lê-vi chỉ có nhà ở trong thành mà thôi. 34 Ruộng đất ở chung quanh thành của người Lê-vi là những tài sản vĩnh viễn của họ, họ không được phép bán.

Bổn Phận Đối Với Người Nghèo

35 "Nếu có người anh em nghèo nàn, không tự nuôi sống được, thì ngươi phải giúp người ấy, cho họ sống chung với mình như người tạm trú vậy. 36,37 Không được cho người ấy vay tiền để lấy lãi, cũng không được tính tiền ăn để kiếm lời, nhưng phải để cho người ấy sống với mình, phải kính sợ Thượng Đế. 38 Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của ngươi, đã đem ngươi ra khỏi Ai Cập, để cho ngươi đất Ca-na-an và để làm Thượng Đế ngươi.

Mua, Bán và Chuộc Nô Lệ

39 "Nếu có người anh em nghèo quá, phải bán mình cho ngươi, ngươi sẽ không được đãi người ấy như nô lệ. 40 Phải coi người ấy như một người làm công hay người tạm trú. Người ấy sẽ giúp việc ngươi cho đến năm Hoan Hỉ. 41 Lúc ấy, người sẽ đem theo con cái ra khỏi nhà ngươi, để về với nhà cửa đất đai của cha ông mình. 42 Vì mọi người Y-sơ-ra-ên là đầy tớ Ta, được Ta đem ra khỏi Ai Cập, nên không được bán mình làm nô lệ. 43 Và ngươi không được hà khắc với người anh em, nhưng phải kính sợ Thượng Đế. 44,45 Muốn nuôi nô lệ, ngươi được mua người ngoại quốc ở trong các nước chung quanh, hoặc mua con cái của những người ngoại quốc sống chung với ngươi, dù họ đã được sinh ra trong đất ngươi. 46 Họ sẽ làm nô lệ suốt đời, vì họ thuộc về ngươi, và ngươi được truyền họ lại cho con mình. Còn giữa anh em đồng bào Y-sơ-ra-ên với nhau, không được hà khắc. 47 Nếu có người ngoại quốc sống chung với ngươi trở nên giàu có, và một người Y-sơ-ra-ên trở nên nghèo cực, phải bán mình cho người ngoại quốc hay cho con cái của người ngoại quốc ấy, 48 thì người Y-sơ- ra-ên sẽ được chuộc bởi anh hay em mình, 49 bởi chú bác, anh em họ hay một người bà con gần nào khác trong gia đình. Người ấy cũng có thể tự chuộc mình nếu có đủ khả năng. 50 Người ấy sẽ tính với chủ đã mua mình xem còn lại bao nhiêu năm cho đến năm Hoan Hỉ. Tiền chuộc sẽ bằng tiền mướn một người làm công trong những năm còn lại. 51 Nếu còn lại nhiều năm, thì người ấy phải trả tiền chuộc gần bằng giá bán mình. 52 Nếu chỉ còn ít năm nữa là tới năm Hoan Hỉ, thì tiền chuộc sẽ là một số nhỏ tương xứng với số năm. 53 Vì người ấy được coi như người làm mướn hằng năm, chủ không được cư xử hà khắc. 54 Nếu người ấy không được chuộc, thì người ấy và con cái mình sẽ được tự do trong năm Hoan Hỉ. 55 Vì tất cả con dân Y-sơ-ra-ên là đầy tớ của Ta, Ta đã đem họ ra khỏi Ai Cập. Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
26

Phước Hạnh Cho Người Vâng Lời

1 "Không được làm thần tượng, cũng không được thờ tượng chạm, trụ thờ hay tượng đá, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của các ngươi.
2 Phải tôn trọng luật ngày nghỉ cuối tuần và tôn trọng Lều Hội Kiến Ta; Ta là Chúa Hằng Hữu.

3 "Nếu các ngươi tuân giữ luật lệ Ta,
4 Ta sẽ cho mưa thuận gió hòa, làm cho đất sinh sản hoa màu, cây trái sum suê.
5 Mùa đập lúa kéo dài cho đến mùa hái nho; mùa hái nho kéo dài đến mùa gieo mạ. Các ngươi sẽ no đầy, hưởng an ninh trong xứ.
6 Vì Ta cho các ngươi hòa bình, đi ngủ không phải lo sợ. Ta sẽ đuổi thú dữ khỏi đất ngươi; họa gươm đao sẽ không tàn hại xứ ngươi.
7 Nhưng các ngươi sẽ xua đuổi quân thù, họ sẽ ngã dưới lưỡi gươm ngươi.
8 Năm người đuổi một trăm, một trăm đuổi mười ngàn. Ngươi vung gươm, quân thù ngã rạp.
9 Ta sẽ săn sóc các ngươi, gia tăng dân số ngươi, thực hiện giao ước Ta đã kết với ngươi.
10 Thóc lúa mùa trước ăn chưa hết, đã phải dẹp chỗ cho hoa mầu mùa sau.
11 Ta sẽ lập Đền Ta để ở cùng ngươi; lòng Ta không ghét bỏ ngươi.
12 Ta sẽ đi lại giữa các ngươi, làm Thượng Đế các ngươi, và các ngươi làm dân Ta.
13 Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế các ngươi, đã đem các ngươi ra khỏi Ai Cập, bẻ gãy ách nô lệ, làm cho các ngươi được ngước đầu lên.

Hình Phạt Người Bất Tuân

14 "Nhưng nếu các ngươi không nghe Ta, không làm theo lời Ta dạy,
15 coi thường luật lệ Ta, phạm giao ước Ta,
16 thì đây là những điều Ta sẽ làm: Ta sẽ cho các ngươi gặp sự khủng khiếp thình lình, mắc bệnh lao, bệnh sốt dữ dội, làm cho mắt hao mòn, người kiệt quệ. Các ngươi sẽ hoài công gieo giống, vì quân thù sẽ ăn quả.
17 Ta sẽ nghịch ngươi, quân thù sẽ đánh đuổi ngươi, những kẻ ghét ngươi sẽ cai trị ngươi, và ngươi sẽ chạy trốn dù không người đuổi theo.

18 "Nếu các ngươi vẫn chưa nghe Ta, thì Ta sẽ phạt tội các ngươi bảy lần nặng hơn.
19 Ta sẽ hạ sức mạnh kiên cường của các ngươi và làm cho trời như sắt, đất như đồng.
20 Các ngươi sẽ gắng sức hoài công vì đất không sinh hoa màu, cây không kết quả.
21 Nếu các ngươi vẫn không nghe lời Ta, thì Ta sẽ gia tăng hình phạt gấp bảy lần vì tội lỗi các ngươi.
22 Ta sẽ sai thú dữ bắt con cái các ngươi, tiêu diệt súc vật các ngươi, làm giảm dân số; đường sá các ngươi sẽ vắng hoe.

23 "Nếu các ngươi vẫn cứ không chịu nghe lời Ta, vẫn trái lời dạy Ta dù bị trừng phạt nặng nề như thế,
24 thì Ta sẽ ra tay trừng phạt tội lỗi các ngươi bảy lần nặng hơn nữa.
25 Ta sẽ giáng họa gươm đao để báo trả việc bội ước của các ngươi. Khi các ngươi tụ tập vào các thành phố, Ta sẽ làm cho mắc bệnh dịch và rơi vào tay quân thù.
26 Khi Ta giáng nạn đói, một cái lò có thể chứa tất cả các bánh do mười bà nội trợ nấu; họ sẽ cân bánh trước khi trao cho các ngươi, các ngươi sẽ ăn mà không no.

27 "Đến tình trạng này, nếu các ngươi vẫn không nghe lời Ta,
28 Ta sẽ nổi giận, phạt tội các ngươi nặng gấp bảy lần.
29 Các ngươi sẽ ăn thịt con mình, cả trai lẫn gái.
30 Ta sẽ phá hủy các bàn thờ xông hương cho các thần tượng trên đồi cao, bỏ xác các ngươi ngổn ngang trên tượng thần mình, vì lòng Ta sẽ ghê tởm các ngươi.
31 Ta sẽ làm cho các thành phố hoang vắng, Nơi Thánh tiêu điều, vì Ta không chấp nhận tế lễ dâng hương thơm của các ngươi nữa.
32 Ta sẽ làm cho lãnh thổ điêu tàn; quân thù đồn trú trên ấy phải ngạc nhiên.
33 Ta sẽ phân tán các ngươi khắp thiên hạ; và gươm giáo vẫn bám theo sau các ngươi. Thành phố, đất đai các ngươi bị tàn phá, hoang vu.

34,35 "Đến lúc ấy, đất đai sẽ được nghỉ ngơi. Vì các ngươi đã không để cho đất nghỉ năm thứ bảy suốt thời gian các ngươi còn ở trên đất mình; bây giờ, trong khi các ngươi ở trên đất địch, đất sẽ được nghỉ ngơi. 36 Đối với những người sống sót tản mác trên đất địch, Ta sẽ làm cho lòng họ bồn chồn sợ hãi, tiếng lá rơi cũng đủ làm cho họ chạy trốn, họ sẽ chạy như chạy trốn người cầm kiếm, và họ sẽ ngã dù chẳng ai rượt đuổi. 37 Dù không người rượt đuổi, họ sẽ chạy như chạy trốn người cầm kiếm, vấp vào nhau, ngã xuống, vì không có sức đương đầu với quân địch. 38 Các ngươi sẽ chết ở quê lạ xứ người, xác bị chôn vùi nơi đất địch. 39 Những ai còn sống sót sẽ xác xơ tiều tụy trên đất kẻ thù - vì tội lỗi mình và tội lỗi của tổ tiên - cũng như tổ tiên mình trước kia đã tiều tụy xác xơ.

40 "Nhưng nếu họ xưng nhận tội mình và tội của tổ tiên phạm vì chống nghịch Ta, đi ngược lại đường lối Ta, 41 khiến Ta chống cự họ, đưa họ vào đất địch, nếu tấm lòng đầy tội lỗi của họ biết hạ xuống, chấp nhận hình phạt vì tội lỗi mình, 42 thì Ta sẽ nhớ lại giao ước Ta đã kết với Gia-cốp, Y-sác và Áp-ra-ham, và Ta sẽ nghĩ đến đất đai của họ. 43 Đất đai được hưởng thời kỳ nghỉ ngơi suốt thời gian bị bỏ hoang. Còn họ phải chịu hình phạt vì đã từ khước luật Ta và coi thường lệnh Ta. 44 Tuy nhiên, khi họ ở trong đất địch, Ta không bỏ họ, không ghét họ đến nỗi tận diệt họ đi, không hủy giao ước đã kết với họ, vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của họ.

45 "Lúc ấy, Ta sẽ nhớ lại giao ước Ta đã lập với tổ phụ họ, khi được Ta đem ra khỏi Ai Cập trước mắt các dân tộc lân bang, để làm Chân Thần của họ; Ta là Chúa Hằng Hữu."

46 Trên đây là các luật lệ, mệnh lệnh Chúa Hằng Hữu ban bố cho dân Y-sơ-ra-ên trong lúc nói chuyện với Mai-sen trên núi Si-nai.

Bản Hiện Đại
Lê-vi Ký
27

Thề Nguyện Dâng Hiến

1-2 Chúa Hằng Hữu bảo Mai-sen nói với người Y-sơ-ra-ên: "Nếu một người có lời thề nguyện đặc biệt, hiến mình cho Chúa, thì người ấy sẽ trả số tiền quy định sau đây:

3 "Đàn ông từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, năm mươi lạng bạc, theo cân Nơi Thánh; 4 đàn bà, ba mươi lạng bạc; 5 thanh thiếu niên từ năm đến hai mươi tuổi, hai mươi lạng bạc; thiếu nữ trong hạn tuổi này, mười lạng bạc; 6 các em trai từ một tháng cho đến năm tuổi, năm lạng bạc; các em gái trong hạn tuổi này, ba lạng bạc; 7 bậc lão thành nam giới trên sáu mươi tuổi, mười lăm lạng bạc; bậc lão thành nữ giới trên sáu mươi, mười lạng bạc. 8 Nếu có người nghèo quá, không theo nổi số quy định trên, thì người ấy sẽ được đưa đến gặp thầy tế lễ, và thầy tế lễ sẽ ấn định số tiền phải trả tùy theo khả năng của người này. 9 Nếu một người thề nguyện hiến dâng một con vật nào cho Chúa, thì sinh lễ ấy sẽ là thánh. 10 Người ấy không cần thay thế, cũng không được trao đổi con vật hứa dâng, dù đổi con tốt ra con xấu hay con xấu ra con tốt cũng vậy. Nếu đổi được như thế, cả hai con đều thuộc về Chúa. 11,12 Trường hợp một người hứa dâng một con vật thuộc loại không sạch (không được phép dâng cho Chúa), người ấy sẽ đem con vật đến cho thầy tế lễ định giá, và sẽ trả theo giá đã định. 13 Trường hợp một người muốn chuộc lại con vật đã hứa dâng, người ấy phải trả thêm một phần năm giá trị con vật.

14 "Nếu một người muốn dâng ngôi nhà của mình cho Chúa, thầy tế lễ sẽ tùy theo nhà xấu tốt mà định giá. Giá ấy được giữ cố định. 15 Về sau, nếu người dâng muốn chuộc nhà lại, phải trả thêm một phần năm giá đã định.

16 "Nếu một người muốn dâng một phần đất của mình cho Chúa, sự định giá đất sẽ tùy theo lượng hạt giống người ta có thể gieo trên đất ấy. Một miếng đất gieo hết mười giạ hạt giống lúa mạch, được định giá năm mươi lạnga bạc. 17 Nếu đất được dâng từ năm Hoan Hỉ, giá trị đất sẽ bằng giá quy định. 18 Nhưng nếu dâng sau năm Hoan Hỉ, thầy tế lễ sẽ tính giá tùy theo số năm còn lại cho đến năm Hoan Hỉ; vậy giá trị đất này sẽ nhỏ hơn giá quy định. 19 Nếu một người muốn chuộc lại đất vừa dâng, người ấy phải trả thêm một phần năm giá trị của đất. 20 Trường hợp người dâng không muốn chuộc đất hoặc đã bán đất cho người khác, đất sẽ không trở về với người ấy nữa. 21 Đến năm Hoan Hỉ, khi đất được hoàn lại nguyên chủ, phần đất này sẽ thuộc về Chúa, vì đã hiến dâng cho Ngài làm đất thánh, và sẽ được chia cho các thầy tế lễ.

22 "Nếu một người muốn dâng cho Chúa một miếng đất người ấy đã mua chứ không phải đất thừa hưởng của gia đình, 23 thầy tế lễ sẽ tính giá đất ấy cho đến năm Hoan Hỉ, và nội trong hôm ấy, người dâng phải đem số tiền bằng giá đất vừa chiết tính đến dâng cho Chúa. 24 Đến năm Hoan Hỉ, đất này sẽ thuộc về nguyên chủ tức là người bán.

25 "Việc định giá phải theo tiêu chuẩn tiền tệ và cân Nơi Thánh. 26 Không ai được hiến dâng cho Chúa Hằng Hữu các con đầu lòng của súc vật mình, dù là bò hay cừu, vì các con đầu lòng vốn thuộc về Chúa Hằng Hữu. 27 Nhưng nếu con vật đem dâng thuộc loại không sạch (không được phép dâng cho Chúa Hằng Hữu), thầy tế lễ sẽ định giá con vật, và người dâng phải trả thêm một phần năm giá trị con vật ấy. Nếu người dâng không chuộc theo lối trả tiền này, thì phải đem bán con vật theo giá đã định.

28 "Ngoài ra, những vật khác đã được hiến dâng cho Chúa rồi, dù là người, thú vật hay đất đai của gia đình, không được đem bán hay cho chuộc, vì các lễ vật ấy đã trở nên rất thánh cho Chúa Hằng Hữu. 29 Không ai được hiến dâng, hoặc chuộc lại một người can tội tử hình.

30 "Tất cả một phần mười thổ sản, dù là ngũ cốc hay hoa quả, đều thuộc về Chúa Hằng Hữu, và là vật thánh. 31 Nếu ai muốn chuộc phần ngũ cốc hay hoa quả này, phải trả thêm một phần năm giá trị của nó. 32 Đối với thú vật, dù là bò hay cừu, cứ dùng gậy mà đếm, mỗi con thứ mười đều thuộc về Chúa. 33 Không ai được xét xem các con thứ mười xấu hay tốt, cũng không được đổi các con ấy. Nếu đổi, cả con đổi lẫn con bị đổi đều thuộc về Chúa Hằng Hữu. Cũng không ai được chuộc các thú vật này."

34 Trên đây là các mệnh lệnh Chúa Hằng Hữu ban bố cho Mai-sen tại núi Si-nai, để truyền lại cho dân Y-sơ-ra-ên.