1 Năm thứ ba triều vua Giê-hô-gia-kim nước Giu-đa, Nê-bu-cát-nết-sa vua Ba-by-luân đem quân bao vây thủ đô Giê-ru-sa-lem.
2 Chúa nạp Giê-hô-gia-kim vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, luôn với một phần khí dụng của Đền Thờ. Vua Ba-by-luân cho chở các khí dụng ấy về cất kỹ trong kho tàng tại đền thờ thần mình ở xứ Si-nê-a.
3 Vua Ba-by-luân ra lệnh cho thái giám Ách-bê-na chọn trong bọn tù binh Y-sơ-ra-ên, trong vòng hoàng tộc và quý tộc,
4 một số thanh niên ưu tú, thân hình toàn hảo, tâm trí khôn ngoan, sáng suốt, học rộng tài cao và có khả năng lãnh đạo trong triều đình, để cho họ học tập ngôn ngữ và văn hóa Ba-by-luân."
5 Nhà vua ấn định khẩu phần, cho họ mỗi ngày được ăn cao lương mỹ vị vua ăn, được uống rượu ngon vua uống liên tiếp trong ba năm. Sau đó, họ sẽ được bổ nhiệm làm quan trong triều.
6 Trong số các thanh niên Giu-đa trúng tuyển, có Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria.
7 Thái giám đổi tên Đa-ni-ên ra Bên-tơ-sát-xa, Ha-na-nia ra Sa-đơ-rắc, Mi-sa-ên ra Mê-sắc và A-xa-ria ra A-bết-nê-gô.
8 Tuy nhiên, Đa-ni-ên đã quyết không để cho cao lương mỹ vị, rượu ngon nhà vua làm cho mình ô nhiễm. Đa-ni-ên khẩn khoản xin thái giám đừng cho mình ăn uống các thứ ấy để khỏi tự bôi bẩn tấm thân.
9 Chúa cảm động lòng thái giám nên ông ta thông cảm và đối xử dịu dàng với Đa-ni-ên.
10 Nhưng thái giám lo ngại một điều: "Tôi chỉ sợ đức vua giận mà thôi. Đức vua đã tự tay chọn lựa thức ăn và rượu ngon cho các anh. Nếu các anh không lo tẩm bổ, để rồi mặt mày gầy gò, hốc hác, khác hẳn các thanh niên kia, thì đức vua sẽ chém đầu tôi mất."
11 Đa-ni-ên liền yêu cầu Mên-sa, là người được thái giám cử làm kiểm soát viên nhóm Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria:
12 "Ông vui lòng thí nghiệm mười ngày chỉ cho bốn anh em chúng tôi ăn rau, uống nước.
13 Sau mười ngày đó, xin ông so sánh sắc mặt chúng tôi với các thanh niên khác đã tẩm bổ bằng thức ăn và rượu ngon của đức vua. Lúc ấy, ông sẽ tuỳ nghi quyết định khẩu phần của chúng tôi."
14 Mên-sa chấp thuận đề nghị ấy và cho thí nghiệm mười ngày.
15 Sau thời gian thí nghiệm, mặt mày của nhóm Đa-ni-ên lại xinh tươi, đầy đặn hơn tất cả các thanh niên đã tẩm bổ bằng thực phẩm nhà vua.
16 Vì thế, Mên-sa cất khẩu phần vua cấp cho bốn thanh niên này và chỉ cho họ ăn rau mà thôi.
17 Thượng Đế ban cho bốn thanh niên ấy trí óc thông minh khác thường, quán thông tất cả các ngành văn chương, triết lý và khoa học. Chúa còn cho Đa-ni-ên hiểu biết các khải tượng và giải đoán mộng mị.
18 Sau ba năm huấn luyện, vua Ba-by-luân ra lệnh cho thái giám đem tất cả các thanh niên trúng tuyển vào triều bệ kiến.
19 Nhà vua tiếp xúc với từng người, thấy Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria vượt xa hẳn các thanh niên khác. Bốn thanh niên này liền được bổ nhiệm vào đứng chầu trong cung vua.
20 Trong tất cả các vấn đề triết học và khoa học đưa ra thảo luận, nhà vua phải nhìn nhận bốn thanh niên ấy còn uyên bác gấpmười các nhà trí thức trong cả đế quốc.
21 Đa-ni-ên cứ lưu trú tại Ba-by-luân cho đến năm thứ nhất triều vua Si-ru.
1 Năm thứ hai triều Nê-bu-cát-nết-sa, vua thấy một giấc mộng khiến cho tinh thần bối rối và mất giấc ngủ.
2 Vua cho gọi các phù thuỷ, thầy bói, đồng cốt và nhà chiêm tinh đến bảo họ kể lại giấc mộng cho vua.
3 Vua bảo họ: "Ta thấy một giấc mộng và tinh thần ta bối rối, muốn biết giấc mộng ấy có nghĩa gì."
4 Các bói khoa Ba-by-luân tâu bằng tiếng A-ram: "Hoàng đế vạn tuế! Xin bệ hạ thuật giấc mộng, rồi chúng tôi xin giải thích ý nghĩa."
5 Vua đáp đáp: "Ta bảo thật, nếu các ngươi không thuật lại và giải thích giấc mộng ấy được, thì các ngươi sẽ bị xé xác ra từng mảnh và nhà cửa các ngươi sẽ trở thành những đống gạch vụn.
6 Còn ai thuật đúng giấc mộng và giải thích được, sẽ được ta cho nhiều tặng phẩm quý giá và được phong chức tước. Các ngươi thuật cho ta nghe giấc mộng đó và giải thích ngay đi!"
7 Họ lại van xin: "Xin bệ hạ thuật giấc mộng trước, rồi chúng tôi mới giải nghĩa được."
8 Vua nói: "Ta biết các ngươi chỉ khéo tìm cách 'hoãn binh.' Vì các ngươi biết ta đã quả quyết:
9 nếu các ngươi không thuật cho đúng giấc mộng của ta, thì ta chỉ còn một hình phạt dành cho các ngươi. Trước nay các ngươi đã toa rập với nhau thêu dệt đủ những lối bàn mộng dối trá để chờ xem sự việc xảy ra thế nào rồi dựa vào đó mà tán hươu tán vượn. Vì vậy, các ngươi trước hết phải thuật cho ta giấc mộng đó, ta sẽ biết ngay là các ngưoi có giải được hay là không."
10 Giới bói khoa Ba-by-luân đáp: "Không một ai trên đời có khả năng làm điều bệ hạ đòi hỏi. Không có bậc vua chúa nào hoặc lãnh tụ của nước nào lại đòi hỏi các phù thuỷ, thầy bói, đồng cốt và nhà chiêm tinh làm một việc như thế.
11 Việc vua đòi thật là hi hữu, không một người trần nào có thể thực hiện. Họa chăng chỉ có các vị thần linh mới làm nỗi!"
12 Vua nổi giận lôi đình, ra lệnh xử tử tất cả các kẻ học giả bói khoa Ba-by-luân.
13 Lệnh vua truyền xuống, người ta lập tức bắt giam các học giả, lại tầm nã Đa-ni-ên và ba người bạn để xử tử luôn một thể.
14 Khi A-ri-ốc chỉ huy quân đoàn ngự lâm, sắp ra tay hành quyết giới học giả bói khoa Ba-by-luân thì Đa-ni-ên khôn khéo giãi bầy hoàn cảnh với ông ta.
15 Đa-ni-ên hỏi A-ri-ốc: "Tại sao đức vua ra lệnh xử tử chúng tôi khẩn cấp như thế?" A-ri-ốc liền thuật cho Đa-ni-ên nghe đầu đuôi câu chuyện.
16 Đa-ni-ên lập tức vào chầu vua, xin vua triển hạn xử tử các học giả bói khoa, để cho Đa-ni-ên có một thời gian ngắn tìm biết sự thật về khải tượng của nhà vua.
17 Được vua chấp thuận, Đa-ni-ên về nhà riêng, trình bày vấn đề cho các bạn Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria,
18 và yêu cầu họ khẩn nguyện nài xin Chúa trên trời tỏ lòng thương xót, tiết lộ điều huyền nhiệm này để Đa-ni-ên và các bạn khỏi chết oan với các học giả bói khoa Ba-by-luân.
19 Chúa nhậm lời, cho Đa-ni-ên biết giấc mộng của vua Ba-by-luân trong một khải tượng ban đêm. Đa-ni-ên nức lòng ca ngợi Chúa trên trời:
20 "Đáng ca ngợi Danh Chúa đời đời mãi mãi, vì khôn ngoan và sức mạnh đều thuộc về Ngài!
21 Chúa thay đổi thời kỳ, mùa tiết. Chúa phế lập các vua và lãnh tụ các nước. Chúa ban sự khôn ngoan cho người tìm kiếm Chúa và tỏ tri thức cho người có trí hiểu.
22 Chúa tiết lộ những điều sâu xa, huyền nhiệm. Chúa thấy suốt cõi tối tăm dày đặc, và Chúa là Nguồn Sáng muôn đời.
23 Thưa Chúa, là Chân Thần của tổ phụ con, con cảm tạ và ca ngợi Chúa vì Ngài đã ban cho con đủ khôn ngoan và nghị lực, và tiết lộ cho con biết điều con cầu xin, tức là giấc mộng bí mật của nhà vua."
24 Đa-ni-ên đến gặp tướng A-ri-ốc, khẩn khoản: "Xin đừng xử tử các học giả Ba-by-luân vội. Cứ đưa tôi vào triều, tôi sẽ trình bày giấc mộng và ý nghĩa đầy đủ cho đức vua."
25 A-ri-ốc lập tức đưa Đa-ni-ên vào chầu vua, và báo cáo: "Muôn tâu, tôi đã tìm được một tên tù Giu-đa, nó sẽ tâu trình cho vua ý nghĩa giấc mộng đó."
26 Vua Nê-bu-cát-nết-sa cật vấn Đa-ni-ên, biệt hiệu là Bên-tơ-sát-xa: "Nhà ngươi thật có khả năng kể lại cho ta giấc mộng ta đã thấy và giải thích ý nghĩa của nó không?"
27 Đa-ni-ên đáp: "Bệ hạ đòi phải thuật lại giấc mộng bí mật mà các học giả, thuật sĩ, nhà chiêm tinh, giáo sư khoa học huyền bí đã không tài nào biết được.
28 Nhưng Chúa trên trời có quyền năng mạc khải các huyền nhiệm. Ngài đã cho vua biết những việc tương lai trong ngày tận thế. Đây là giấc mộng và khải tượng bệ hạ đã thấy trên giường ngủ:
29 "Khi bệ hạ ngự trên giường, bệ hạ suy nghĩ về các diễn biến tương lai. Đấng mạc khải các huyền nhiệm liền tỏ cho bệ hạ biết việc tương lai.
30 Về phần tôi, Chúa tiết lộ huyền nhiệm này cho tôi, không phải vì tôi khôn ngoan hơn người, nhưng mục đích để trình bày nghĩa giấc mộng cho bệ hạ và giúp bệ hạ thấu triệt các tư tưởng thầm kín của mình.
31 "Bệ hạ thấy một thần tượng vĩ đại. Thần tượng ấy đứng trước mặt bệ hạ, rực rỡ hào quang, nhưng hình thù thật dễ sợ.
32 Đầu tượng bằng vàng ròng, ngực và cánh tay bằng bạc, bụng và đùi bằng đồng,
33 ống chân bằng sắt, bàn chân bằng sắt trộn đất sét.
34 Bệ hạ nhìn chăm thần tượng ấy cho đến khi một Tảng Đá siêu nhiên đập vào bàn chân tượng bằng sắt trộn đất sét, làm cho tượng đổ nát tan tành.
35 Sắt, đất sét, đồng, bạc và vàng đều bị nghiền nát cả và biến thành như trấu trong sân đạp lúa mùa hè, bị trận gió đùa đi mất tăm. Tảng Đá đã đập vỡ thần tượng liền biến thành một ngọn núi lớn, đầy dẫy khắp địa cầu.
36 "Đó là giấc mộng bệ hạ đã thấy. Đây, tôi xin trình bày ý nghĩa:
37 Bệ hạ là vua của các vua! Chúa trên trời đã ban cho bệ hạ đế quốc, uy quyền, lực lượng và danh dự.
38 Chúa đã cho bệ hạ quyền cai trị loài người, cả đến các loài điểu, thú, côn trùng. Vậy, bệ hạ là cái đầu bằng vàng.
39 Một đế quốc sẽ nổi lên thay thế bệ hạ, nhưng kém hơn bệ hạ; nhưng rồi đến lúc sẽ nhường chỗ cho đế quốc thứ ba cai trị thế giới, đó là đế quốc bằng đồng.
40 Đế quốc thứ tư mạnh như sắt. Như sắt thường đập vỡ, nghiền nát các vật khác, nước này sẽ đánh tan và nghiền nát các nước lân bang.
41 Như bệ hạ đã thấy rằng bàn chân và ngón chân nửa làm bằng đất sét thợ gốm, nửa bằng sắt, đế quốc này vì thế sẽ bị phân chia làm nhiều nước, nhưng vẫn còn sức mạnh của sắt như bệ hạ đã thấy sắt trộn đất sét.
42 Các ngón chân bằng sắt trộn đất sét thế nào, thì các nước này cũng nửa mạnh nửa dòn như thế ấy, nên dễ bị sụp đổ.
43 Sự kiện sắt trộn với đất sét còn có nghĩa là các nước ấy sẽ cố gắng tăng cường liên minh bằng cách cưới gả với nhau, nhưng rồi cũng thất bại vì sắt không bao giờ trộn với đất sét được.
44 "Trong đời các vua và lãnh tụ sau cùng đó, Chúa trên trời sẽ thiết lập Nước Chúa là nước đời đời không bao giờ sụp đổ, hoặc bại trận. Nước Chúa sẽ đánh tan và tiêu diệt các đế quốc và quốc gia trên thế giới. Nước ấy sẽ trường tồn bất diệt.
45 Đó là ý nghĩa của Tảng Đá siêu nhiên không do bàn tay người đục ra. Tảng Đá vô địch đã nghiền nát sắt, đồng, đất sét, bạc và vàng. Chân Thần Vĩ Đại đã tiết lộ cho bệ hạ biết tương lai. Tôi thuật giấc mộng này đúng y sự thật thế nào thì lời giải thích cũng hoàn toàn chính xác thể ấy!"
46 Vua Nê-bu-cát-nết-sa nghe xong liền sấp mặt xuống đất, lạy Đa-ni-ên. Vua ra lệnh dâng lễ vật và đốt trầm trước mặt Đa-ni-ên.
47 Vua tuyên bố: "Thần của ngươi thật là Thần của các thần, Chúa Tể của các vua, Đấng có thẩm quyền tiết lộ những huyền nhiệm! Chỉ nhờ Thần ấy, ngươi mới biết và trình bày được huyền nhiệm này."
48 Vua thăng chức cho Đa-ni-ên và ban tặng nhiều phẩm vật rất giá trị. Vua cử Đa-ni-ên giữ chức tổng trấn tỉnh Ba-by-luân và thủ lãnh hội đoàn các học giả.
49 Hơn thế nữa, theo lời thỉnh cầu của Đa-ni-ên, vua bổ nhiệm Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô giữ các chức quản trị trong hệ thống hành chánh tỉnh Ba-by-luân; còn Đa-ni-ên ở lại phục vụ tại triều đình.
1 Vua Nê-bu-cát-nết-sa cho đúc một thần tượng bằng vàng, cao 36 mét, ngang 3 mét 60 và dựng tượng trong đồng bằng Đu-ra thuộc tỉnh Ba-by-luân.
2 Vua ra lệnh triệu tập tất cả các tổng trấn, tỉnh trưởng, tướng lãnh, cố vấn, giám đốc ngân khố, thẩm phán tối cao, thẩm phán, và ty trưởng để cử hành lễ khánh thành thần tượng mà vua đã dựng lên.
3 Đến ngày lễ khánh thành, có đông đủ các tổng trấn, tỉnh trưởng, tướng lãnh, cố vấn, giám đốc ngân khố, chánh án, thẩm phán và ty trưởng. Tất cả đều đứng sắp hàng trước thần tượng vua Nê-bu-cát-nết-sa đã dựng lên.
4 Viên quan hướng dẫn lớn tiếng truyền lệnh: "Nhân dân các quốc gia, dân tộc, hãy nghe lệnh vua truyền:
5 Đúng lúc các ngươi nghe kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các nhạc khí bắt đầu cử nhạc, thì tất cả phải lập tức quỳ xuống đất và thờ lạy thần tượng đức vua đã dựng.
6 Kẻ nào bất tuân sẽ bị xử tử lập tức, bằng cách thiêu sống trong lò lửa cháy hừng."
7 Tất cả đều răm rắp tuân lệnh. Vừa nghe tiếng kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các nhạc khí, các cấp lãnh đạo của tất cả các quốc gia, dân tộc đều đồng loạt quỳ xuống, thờ lạy pho tượng vàng vua Nê-bu-cát-nét-sa đã dựng lên.
8,9 Tuy nhiên, người Canh-đê đến tố cáo mấy người Giu-đa, họ nói: "Hoàng đế vạn tuế!
10 Muôn tâu, bệ hạ đã ra lệnh cho tất cả nhân dân, khi nghe tiếng kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các thứ nhạc khí đều phải quỳ xuống, thờ lạy thần tượng bằng vàng,
11 nếu ai bất tuân sẽ bị xử tử bằng cách thiêu sống trong lò lửa hừng.
12 Muôn tâu, có mấy người Giu-đa bệ hạ đã cử lên cai trị tỉnh Ba-by-luân, tên là Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, đã không đếm xỉa gì đến lệnh vua. Họ đã không chịu thờ lạy các thần của bệ hạ, cũng chẳng thèm quỳ lạy thần tượng vàng bệ hạ đã dựng."
13,14 Vua Nê-bu-cát-nết-sa nổi giận, lập tức ra lệnh điệu Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô đến. Vừa thấy mặt họ, vua tra hỏi: "Này, Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, có phải các ngươi không chịu thờ lạy các thần ta và quỳ lạy thần tượng vàng ta đã dựng không?
15 Bây giờ, vừa khi nghe tiếng kèn, sáo, đàn tam thập lục, đàn cầm, đàn hạc, kèn túi và các thứ nhạc khí, các ngươi hãy quỳ xuống, thờ lạy thần tượng ta đã dựng. Nếu không tuân lệnh, các ngươi sẽ lập tức bị ném vào lò lửa hừng. Lúc ấy, thần nào có thể giải cứu các ngươi khỏi tay ta?
16 Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô đáp: "Muôn tâu, thiết tưởng không cần chúng tôi phải tự bào chữa.
17 Nếu bệ hạ quăng chúng tôi vào lò lửa, Chân Thần mà chúng tôi phục vụ thừa khả năng giải cứu chúng tôi khỏi lò lửa và khỏi tay bệ hạ.
18 Dù Chúa quyết định không giải cứu lần này, chúng tôi cũng giữ vững lập trường quyết không thờ lạy các thần của bệ hạ và thần tượng vàng bệ hạ đã dựng. Kính xin bệ hạ biết cho điều ấy."
19 Vua Nê-bu-cát-nết-sa vô cùng giận dữ, biến sắc mặt, nhìn Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô và thái độ đổi hẳn. Vua ra lệnh đốt thêm nhiên liệu cho lò lửa tăng nhiệt độ gấp bảy lần,
20 và thét bảo các chiến sĩ mạnh nhất trong quân đội trói chặt Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, quăng ngay xuống lò lửa cháy hực.
21 Ba người ấy bị trói luôn với áo lớn, áo choàng, khăn xếp và các triều phục khác, rồi bị quăng vào giữa lò lửa nóng kinh khiếp.
22 Vì nhà vua ra lệnh phải thi hành tối khẩn và lò lửa lại nóng quá độ, nên trong khi hấp tấp tuân lệnh, các người lính quăng ba người ấy cũng bị lửa táp mà chết.
23 Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô rơi xuống ngay giữa lò lửa hừng.
24 Tuy nhiên, vua Nê-bu-cát-nết-sa đang theo dõi từng chi tiết, bỗng lộ vẻ vô cùng ngạc nhiên. Nhà vua đứng phắt dậy, hỏi các quần thần: "Có phải chúng ta chỉ quăng ba người bị trói vào lò lửa hay không?" Quân thần thưa: "Muôn tâu, đúng là ba người."
25 Nhà vua sửng sốt bảo: "Đây, ta lại thấy bốn người không bị trói đi giữa lò lửa hừng, không ai bị cháy cả. Hình dáng người thứ tư giống như một vị thần linh!"
26 Nhà vua tiến lại, kêu to: "Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô, đầy tớ của Thần Chí Tôn, hãy bước ra đây." Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô từ lò lửa bước ra.
27 Các thượng thư, tổng trấn, tướng lĩnh, và tất cả quần thần xúm lại khám xét ba người ấy, nhưng đều nhìn nhận rằng ngọn lửa chẳng đốt được thân thể của ba người, một sợi tóc cũng không sém, một chiếc áo cũng không nám, cả đến mùi khét của lò lửa cũng không dính vào thân thể họ.
28 Vua Nê-bu-cát-nết-sa tuyên bố: "Hãy ca ngợi Chân Thần của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô! Chân Thần đã sai thiên sứ giải cứu tôi tớ Ngài là những người tin cậy Ngài, không sợ lệnh vua, và sẵn sàng hy sinh tính mạng để giữ vững lập trường, không phục vụ và thờ lạy thần nào khác ngoài Chân Thần của mình.
29 Vì thế, ta ra nghị định này:
'Trong tất cả các dân tộc, quốc gia, ngôn ngữ, nếu kẻ nào xúc phạm đến Chân Thần của Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô sẽ bị sả thân, nhà cửa nó sẽ trở thành đống gạch đổ nát. Vì không có thần nào khác có quyền giải cứu như thế này!' "
30 Vua thăng chức cho Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô trong tỉnh Ba-by-luân.
1 Ta, hoàng đế Nê-bu-cát-nết-sa, gửi tất cả các dân tộc, quốc gia, ngôn ngữ khắp thế giới. Cầu chúc bình an cho các ngươi!
2 Thiết tưởng ta nên công bố cho các ngươi biết các dấu lạ và việc kỳ diệu mà Đấng Chí Cao đã làm cho ta.
3 Dấu lạ của Ngài thật vĩ đại! Việc kỳ diệu Ngài làm thật mạnh mẽ! Nước Ngài vững lập đời đời! Quyền bính Ngài tồn tại mãi mãi!
4 Ta, Nê-bu-cát-nết-sa, đang an nhàn và hưởng mọi thành công trong cung điện ta.
5 Một hôm, ta thấy một giấc mộng kinh khủng; càng nằm trên giường suy nghĩ, càng nhớ lại các khải tượng, ta càng hoang mang bối rối.
6 Ta liền ra lệnh triệu tập các học giả bói khoa Ba-by-luân để giải thích giấc mộng ấy.
7 Các học giả Ba-by-luân vào chầu, nghe ta thuật hết giấc mộng nhưng không ai giải được cả.
8 Rốt cuộc, Đa-ni-ên vào chầu ta. (Người này đã được đổi tên là Bên-tơ-sát-xa theo danh hiệu của thần ta; trong người ấy Linh của các thần thánh đang ngự.) Ta thuật cho người giấc mộng và bảo:
9 "Này, Bên-tơ-sát-xa, trưởng đoàn học giả bói khoa, vì ta biết Linh các thần thánh đang ngự trong ngươi, và không có huyền nhiệm nào khó quá cho ngươi, nên ngươi hãy thuật cho ta các khải tượng trong giấc mộng ta đã thấy và giải thích rõ ràng.
10 Đây là các khải tượng trong trí ta lúc ta nằm trên giường: Ta quan sát và nhìn thấy một cây lớn mọc giữa mặt đất, ngọn rất cao.
11 Cây ngày càng lớn mạnh, ngọn vươn đến tận trời, khắp cả mặt đất đều trông thấy.
12 Lá cây đẹp đẽ, trái cây thật nhiều, dùng làm thức ăn cho mọi loài sinh vật. Thú vật ngoài đồng đến nấp bóng nó; chim trời làm tổ trên cành nó. Tất cả các loài sinh vật đều nhờ cây ấy nuôi sống.
13 Ta đang quan sát, bỗng Đấng canh giữ, tức là Đấng Thánh, từ trời ngự xuống.
14 Người lớn tiếng ra lệnh: 'Đốn cây này đi! Chặt hết các cành, làm cho trụi lá và vải trái cây ra khắp nơi! Các loài thú đồng đang nấp dưới bóng cây, hãy chạy trốn! Các loài chim chóc đang đậu trên cành cây, hãy tung cánh bay xa!
15 Khi đốn cây, hãy để lại gốc rễ dưới đất, nhưng phải xiềng lại bằng xiềng sắt và đồng, giữa cỏ đồng nội; cho sương móc từ trời xuống dầm thấm nó, và cho nó sống với thú vật ngoài đồng nội.
16 Hãy cất lòng người khỏi nó và cho nó lòng thú vật qua suốt bảy kỳ.
17 Đây là quyết định của các Đấng canh giữ và lệnh của Đấng Thánh, ngõ hầu tất cả loài người và sinh vật đều biết rõ ràng Đấng Chí Cao nắm quyền tể trị trong thế giới loài người. Ngài muốn giao chính quyền cho ai tùy ý Ngài, và có thể đặt người thấp nhất trong xã hội lên cầm quyền thống trị.'
18 Ta, hoàng đế Nê-bu-cát-nết-sa, đã thấy giấc mộng ấy và thuật lại cho các học giả bói khoa Ba-by-luân nhưng họ không giải nghĩa được. Vậy, bây giờ, Bên-tơ-sát-xa hãy giải nghĩa cho ta. Ngươi có khả năng giải nghĩa vì Linh của các thần thánh ngự trong ngươi."
19 Đa-ni-ên, cũng gọi là Bên-tơ-sát-xa, đứng sững cả tiếng đồng hồ không nói được một lời vì càng suy nghĩ ông càng bối rối. Nhà vua thấy thế liền giục: "Đừng lo ngại, cứ nói đi!"
Đa-ni-ên thưa: "Muôn tâu, ước gì giấc mộng này ứng vào các kẻ thù nghịch của bệ hạ!
20-22 Cây lớn bệ hạ đã thấy, ngày càng lớn mạnh, ngọn vươn đến tận trời, khắp đất đều trông thấy; lá cây đẹp đẽ, trái cây thật nhiều, dùng làm thức ăn cho loài sinh vật; thú vật ngoài đồng đến nấp bóng, chim trời làm tổ trên cành. Muôn tâu, cây ấy chính là bệ hạ vì bệ hạ đã trở nên cường thịnh và vĩ đại đến mức vươn lên tận trời và uy quyền bệ hạ bao trùm cả thế giới.
23 Bệ hạ đã thấy một Đấng canh giữ, là Đấng Thánh từ trời xuống, ra lệnh đốn cây và chặt phá, nhưng phải chừa lại gốc rễ trong đất và xiềng lại bằng xích sắt và đồng giữa cây cỏ đồng nội, để cho sương móc từ trời dầm thấm cùng với thú vật ngoài đồng suốt bảy thời kỳ.'
24 Muôn tâu, Đấng Chí Cao đã quyết định và chắc chắn sẽ thực hiện điều này:
25 Thần dân sẽ đuổi bệ hạ ra khỏi cung điện. Bệ hạ sẽ phải sống ngoài đồng như loài thú, ăn cỏ như bò; lưng bệ hạ sẽ ướt đẫm sương móc từ trời. Suốt bảy năm trời, bệ hạ phải sống như thế, cho đến khi bệ hạ nhận ra rằng Đấng Chí Cao nắm quyền tể trị trong thế giới loài người và Ngài muốn giao chính quyền vào tay ai là tùy ý Ngài.
26 Lệnh truyền để lại gốc rễ có nghĩa: Đế quốc của bệ hạ sẽ được giao lại cho bệ hạ cai trị sau khi bệ hạ nhìn nhận quyền tể trị của Đấng Tạo Hóa.
27 Vì thế, muôn tâu, xin bệ hạ vui lòng nghe tôi trình bày: Xin bệ hạ xét xử cho công bằng, thi hành sự công chính và tỏ lòng thương xót người nghèo khổ để đoái công chuộc tội, may ra thời vận của bệ hạ còn có thể kéo dài thêm một thời gian nữa."
28 Tất cả các sự việc đều diễn tiến đúng như Đa-ni-ên đã tiên đoán:
29 Một năm sau, vua Nê-bu-cát-nết-sa đang ngự chơi trong cung điện giữa thủ đô đế quốc Ba-by-luân.
30 Vua kiêu hãnh tuyên bố: Đây, Ba-by-luân vĩ đại! Với sứ mạnh và quyền lực ta, ta đã xây dựng nó thành thủ đô đế quốc, để biểu dương vinh quang của uy nghi ta.
31 Vua chưa dứt lời, bỗng nghe tiếng phán từ trời: "Này, Nê-bu-cát-nết-sa, ta báo cho ngươi biết, ngươi đã bị truất phế!
32 Ngươi sẽ bị xã hội loài người khai trừ và sẽ sống chung với thú vật ngoài đồng. Ngươi buộc phải ăn cỏ như bò và chịu đựng hình phạt suốt bảy kỳ, cho đến khi ngươi nhận biết rằng Đấng Chí Cao tể trị trên thế giới loài người và Ngài muốn giao chính quyền cho ai tùy ý."
33 Ngay giờ đó, lệnh ấy được thi hành. Vua Nê-bu-cát-nết-sa bị thần dân xua đuổi. Vua phải ăn cỏ như bò. Thân thể vua ướt đẫm sương móc từ trời cho đến khi da mọc lông như chim phụng, và móng tay mọc dài như móng diều hâu.
34 Bảy năm sau, tính đúng từng ngày, Nê-bu-cát-nết-sa, Ta, ngước mắt nhìn lên trời cầu cứu. Trí khôn ta liền bình phục và ta ca ngợi Đấng Chí Cao. Ta tung hô và tôn vinh Đấng sống đời đời, sáng lập Nước Vĩnh Cửu và tể trị mãi mãi.
35 Đem so với Chúa, tất cả nhân loại trên thế giới chỉ là con số không. Chúa hành động theo ý muốn Ngài đối với muôn triệu ngôi sao trên trời, cũng như đối với loài người đông đảo dưới đất. Không ai có quyền ngăn chặn và chất vấn Ngài: "Chúa làm việc đó để làm gì?"
36 Lập tức trí khôn ta bình phục. Ta được trao trả chính quyền trong nước, với tất cả uy nghi rực rỡ của bậc thiên tử. Các quân sư và thượng thư lại đến chầu, giúp ta củng cố chính quyền trong tay và mở rộng biên cương đế quốc.
37 Bây giờ, ta Nê-bu-cát-nết-sa xin ca ngợi, tán dương và tôn vinh Vua Trời! Công việc Ngài đều chân thật, đường lối Ngài đều công chính, kẻ nào lên mặt kiêu căng hợm hĩnh sẽ bị Ngài hạ xuống đất đen.
1 Vua Bên-xát-xa đặt tiệc lớn đãi một ngàn quan chức trong triều. Vua uống rượu mừng các quan văn võ.
2 Vừa nhấm rượu, vua hứng chí ra lệnh đem ra tất cả các chén vàng, chén bạc mà tiên đế Nê-bu-cát-nết-sa đã đoạt lấy trong Đền Thờ Chân Thần tại Giê-ru-sa-lem, để vua quan cùng các hoàng hậu và cung phi uống rượu.
3 Tả hữu vâng lệnh, lấy các chén vàng, chén bạc của Đền Thờ Chúa tại Giê-ru-sa-lem rót rượu dâng vua và mời các quan chức, các hoàng hậu và cung phi.
4 Tất cả đều hoan hỉ chén thù chén tạc, đồng thời ca tụng các thần tượng bằng vàng, bạc, đồng, sắt, gỗ và đá.
5 Ngay giờ phút đó, có những ngón tay của một bàn tay người xuất hiện, viết trên bức tường vôi trong cung điện, đối ngang chân đèn. Chính mắt vua Bên-xát-xa trông thấy bàn tay bí mật đang viết.
6 Vua quá khiếp sợ, mặt mày xám ngắt, run lẩy bẩy, hai đầu gối đập vào nhau rồi vua ngã qu xuống.
7 Vua thét: "Triệu tập các học giả, thuật sĩ, nhà chiêm tinh vào đây ngay!" Vừa thấy mặt họ, vua hứa đủ thứ: "Nếu ai đọc được hàng chữ này và giải nghĩa cho đúng, sẽ được mặc áo bào của vua, được đeo đệ nhất huân chương và được bổ nhiệm làm tể tướng!"
8 Tuy nhiên không một học giả, thuật sĩ hay nhà chiêm tinh nào hiểu hàng chữ bí mật ấy có nghĩa gì.
9 Nhà vua vô cùng bối rối, sắc mặt biến đổi không ngừng. Cả triều đình Ba-by-luân đều ngơ ngác.
10 Bà thái hậu khi nghe được câu chuyện, bước vào phòng tiệc, khuyên vua: "Chúc vua vạn tuế! Xin vua đừng bối rối, sợ hãi nữa.
11 Trong nước ta có một người được Linh của các thần thánh ngự trong lòng.
"Vào đời tiên đế, ai cũng nhìn nhận y là người có ánh sáng và thông minh, khôn ngoan như thần thánh. Vậy nên chính tiên đế Nê-bu-cát-nết-sa đã cử y làm thủ lãnh hội đoàn các học giả.
12 Đa-ni-ên, mà tiên đế đổi tên là Bên-tơ-xát-sa, là người thông minh, uyên bác, hiểu biết các vấn đề tâm linh, nên có đủ khả năng giải thích các giấc mộng, và những câu sấm bí hiểm và dẹp tan những mối thắc mắc, hoài nghi. Xin vua cho triệu Đa-ni-ên vào để y giải thích hàng chữ này."
13 Đa-ni-ên được mời vào cung vua. Nhà vua hỏi: "Ngươi có phải là Đa-ni-ên, một tên tù Do Thái mà tiên đế đã bắt ở xứ Giu-đa điệu về đây, không?
14 Ta nghe nói Linh của các thần đang ngự trong ngươi, nên ngươi có ánh sáng, thông minh và khôn ngoan phi thường.
15 Ta đã vời các học giả và thuật sĩ vào triều giải nghĩa hàng chữ bí mật này, nhưng không ai giải nghĩa được cả.
16 Ta nghe rằng ngươi có tài giải nghĩa huyền nhiệm và dẹp tan những thắc mắc, hoài nghi. Nếu ngươi đọc được hàng chữ bí mật này, và giải nghĩa cho chính xác, thì ngươi sẽ được mặc áo bào của vua, được đeo đệ nhất đẳng huân chương và được cử làm tể tướng."
17 Đa-ni-ên thưa: "Xin bệ hạ cứ giữ các phẩm vật ấy và phong thưởng chức tước ấy cho người khác, tôi không dám nhận. Tuy nhiên, tôi cũng xin đọc và giải thích hàng chữ bí mật để bệ hạ nghe.
18 "Muôn tâu, Chân Thần Chí Cao đã ban cho tiên đế Nê-bu-cát-nết-sa vương quốc, uy quyền, vinh quang và danh dự.
19 Vì biết Ngài trao uy quyền cho người nên các dân tộc, quốc gia, ngôn ngữ đều run sợ và đầu phục người. Người muốn giết ai, tha ai mặc ý. Người muốn cất nhắc hay giáng chức ai tùy thích.
20 Nhưng khi tiên đế sinh lòng kiêu căng, liền bị mất ngai vàng với cả vinh quang, nghi vệ thiên tử.
21 Tiên đế bị trục xuất ra khỏi xã hội loài người, lòng người biến thành lòng dạ loài thú và người phải sống chung với lừa rừng. Người ta cho người ăn cỏ như bò và thân thể người ướt đẫm sương móc từ trời, cho đến khi người nhìn biết rằng Chân Thần Chí Cao tể trị trong thế giới loài người và Ngài muốn trao uy quyền cho ai tùy ý.
22 "Muôn tâu, dù bệ hạ biết rõ các biến cố ấy, khi bệ hạ lên kế vị cũng không chịu hạ mình khiêm tốn.
23 Bệ hạ lại còn lên mình kiêu ngạo chống nghịch Chúa trên trời. Bọn chức dịch dám đem các chén lấy trong Đền Thờ Chân Thần đến bàn tiệc. Bệ hạ, các quan chức triều đình, các hoàng hậu và cung phi dám dùng các chén ấy mà uống rượu, và ca ngợi các thần bằng bạc, vàng, đồng, sắt, gỗ và đá là các thần không thấy, không nghe, không biết gì. Bệ hạ không chịu tôn vinh Chân Thần là Đấng ban hơi thở cho bệ hạ và cầm quyền trên các đường lối bệ hạ.
24 Ngay lúc ấy, Chân Thần đã cho một phần bàn tay xuất hiện, và viết hàng chữ này:
25 MÊ-NÊ, MÊ-NÊ, TÊ-KEN, PHÁC-SIN.
26 "Và đây là ý nghĩa: MÊ-NÊ nghĩa là 'đếm;' Chân Thần đã đếm các ngày bệ hạ trị vì, và chấm dứt đi.
27 TÊ-KEN nghĩa là 'cân,' bệ hạ đã bị đem cân, và thấy là thiếu.
28 PHÁC-SIN nghĩa là 'bị chia đôi,' nước bệ hạ sẽ bị chia đôi, và giao cho người Mê-đi và người Ba Tư."
29 Theo lệnh vua, người ta mặc cho Đa-ni-ên chiếc áo cẩm bào nhà vua, đeo vào cổ dây chuyền vàng và công bố rằng: Đa-ni-ên được cử làm tể tướng.
30 Ngay đêm ấy, Bên-xát-sa vua nước Ba-by-luân bị giết.
31 Đa-ri-út, người Mê-đi, chiếm lãnh đế quốc lúc người sáu mươi hai tuổi.
1,2 Vua Đa-ri-út bổ nhiệm một trăm hai mươi tổng trấn cai trị một trăm hai mươi tỉnh trong toàn đế quốc. Trên các tổng trấn, có ba thượng thư. Tất cả các tổng trấn đều chịu trách nhiệm trước ba vị này, để nhà vua khỏi bị thiệt hại. Đa-ni-ên được cử làm một trong ba vị thượng thư.
3 Đa-ni-ên hơn hẳn hai vị thượng thư kia cũng như các tổng trấn khác. Vua dự định phong Đa-ni-ên nắm quyền lãnh đạo cả nước.
4 Các thượng thư và các tổng trấn cố tìm cách để tố cáo Đa-ni-ên về việc nước, nhưng không tìm thấy một lỗi lầm nào vì Đa-ni-ên liêm khiết và trung tín, không bao giờ phạm lỗi.
5 Cuối cùng họ bảo nhau: "Chúng ta không thể nào tìm ra một lỗi lầm gì để tố cáo Đa-ni-ên, chỉ còn cách dùng luật lệ tôn giáo của nó để hạ nó."
6 Các vị thượng thư và tổng trấn liền vào chầu vua và tâu: "Hoàng đế vạn tuế!
7 Các kẻ hạ thần, từ thượng thư tổng trấn đến tỉnh trưởng, thẩm phán, ty trưởng, đều kính cẩn thỉnh cầu bệ hạ ra sắc luật tuyệt đối cấm tất cả thần dân không ai được cầu nguyện với thần nào hoặc người nào khác ngoài bệ hạ. Cấm chỉ sẽ có giá trị đúng ba mươi ngày. Ai phạm luật sẽ bị quăng vào hang sư tử.
8 Muôn tâu, xin bệ hạ ký tên vào sắc luật đó, và công bố cho toàn dân, để luật được áp dụng nghiêm minh theo pháp luật của người Mê-đi và người Ba Tư, không bao giờ thay đổi, châm chước."
9 Vậy, vua Đa-ri-út ký sắc luật đó.
10 Đa-ni-ên nghe tin vua đã ký sắc luật ấy, bèn lui về nhà. Trên phòng áp mái nhà, Đa-ni-ên luôn luôn mở các cửa sổ hướng về Giê-ru-sa-lem. Đa-ni-ên tiếp tục quỳ gối cầu nguyện và ca ngợi Chân Thần mình mỗi ngày ba lần, như vẫn làm trước nay.
11 Bọn thù nghịch tập họp, rình rập quanh nhà Đa-ni-ên, bắt gặp Đa-ni-ên đang cầu nguyện và xưng tội trước mặt Chân Thần.
12 Họ tức tốc vào triều, giả bộ hỏi vua, "Muôn tâu, bệ hạ có ban hành sắc luật rằng trong ba mươi ngày nếu ai cầu nguyện với thần nào hay người nào khác ngoài bệ hạ thì sẽ bị quăng vào hang sư tử hay không?" Vua đáp: "Đúng, sắc luật ấy đã ban hành nghiêm chỉnh, không thể nào thay đổi, theo đúng nguyên tắc lập pháp của nước ta."
13 Họ liền báo cáo: "Đa-ni-ên, tên tù binh Do Thái, đã phạm tội khi quân! Nó cả gan cầu nguyện mỗi ngày ba lần."
14 Nghe báo cáo, Đa-ri-út liền tự trách đã mắc mưu bọn gian thần. Vua hết lòng thương Đa-ni-ên nên quyết định cứu người khỏi chết. Vua lo nghĩ mãi đến giờ hoàng hôn, nhưng vẫn chưa tìm được kế nào để cứu Đa-ni-ên.
15 Các triều thần họp lại để gây áp lực: "Tâu bệ hạ, xin bệ hạ biết cho rằng, theo pháp luật nước ta, sắc luật hoặc cấm chỉ một khi đã được bệ hạ ban hành thì không thể nào bãi bỏ hoặc thay đổi."
16 Vua buộc lòng ra lệnh bắt Đa-ni-ên. Đa-ni-ên bị họ giải đến quăng vào hang sư tử. Vua cố trấn an Đa-ni-ên: "Chân Thần mà ngươi luôn luôn phục vụ sẽ cứu ngươi!"
17 Họ lăn một tảng đá lấp cửa hang; các đại thần cũng đóng ấn niêm phong tảng đá để chứng thực rằng vụ án Đa-ni-ên đã kết thúc, không thể nào thay đổi.
18 Vua Đa-ri-út quay về cung, nhịn ăn buổi tối, bãi bỏ các cuộc hòa nhạc văn nghệ mua vui. Suốt đêm nhà vua trằn trọc không ngủ được.
19 Chờ đến sáng, trời mới rạng đông, vua thức dậy, vội vã đến hang sư tử. Vừa đến miệng hang,
20 vua thử gọi Đa-ni-ên với một giọng rầu rĩ: "Đa-ni-ên, đầy tớ của Chân Thần Hằng Sống! Thần ngươi thường phục vụ có quyền giải cứu ngươi khỏi nanh vuốt sư tử không?"
21 Đa-ni-ên đáp: "Hoàng đế vạn tuế!
22 Muôn tâu, Chân Thần của tôi đã sai thiên sứ Ngài bịt miệng sư tử nên chúng không làm hại tôi, vì Ngài đã xét thấy tôi hoàn toàn vô tội trước mắt Ngài. Tôi cũng chẳng làm điều gì tổn hại bệ hạ cả!"
23 Vua quá sức mừng rỡ, liền ra lệnh kéo Đa-ni-ên lên. Đa-ni-ên ra khỏi hang sư tử bình an vô sự, không hề hấn gì, vì người đã tin cậy Chân Thần.
24 Theo lệnh vua, những người vu cáo Đa-ni-ên đều bị bắt ném vào hang sư tử luôn với vợ con họ. Chưa xuống đến đáy hang, họ đã bị đàn sư tử nhảy lên vồ lấy, cắn xé đến tan xương nát thịt.
25 Vua Đa-ri-út gửi thông điệp cho tất cả các dân tộc, quốc gia, ngôn ngữ trên khắp đế quốc: "Cầu chúc các ngươi bình an bội phần!
26 Ta công bố chiếu chỉ này: Trong khắp lãnh thổ đế quốc, tất cả nhân dân đều phải kính sợ, run rẩy trước vị Thần của Đa-ni-ên. Vì Ngài là Chân Thần hằng sống và còn sống đời đời. Vương quốc Ngài không bao giờ bị tiêu diệt. Quyền cai trị của Ngài tồn tại vĩnh cửu.
27 Ngài giải thoát và cứu mạng. Ngài thực hiện những dấu lạ và những việc kinh thiên động địa. Ngài đã giải cứu Đa-ni-ên khỏi nanh vuốt đàn sư tử."
28 Thế là Đa-ni-ên tiếp tục thịnh đạt dưới triều vua Đa-ri-út và vua Si-ru, người Ba Tư.
1 Vào năm thứ nhất triều Bên-xát-sa, vua Ba-by-luân, một đêm Đa-ni-ên nằm mộng và thấy những khải tượng. Đa-ni-ên ghi chép giấc mộng và thuật lại các khải tượng ấy.
2 Đa-ni-ên kể: "Trong khải tượng ban đêm, tôi thấy một trận bão lớn làm cho đại dương nổi sóng cuồn cuộn.
3 Bốn con thú hình thù khác nhau từ dưới biển đi lên.
4 Con thú thứ nhất giống như sư tử, có cánh phụng hoàng. Tôi theo dõi nó cho đến khi cánh nó bị bẻ gãy và thân nó bị kéo lên khỏi mặt đất; nó đứng hai chân như người và được ban cho lòng dạ loài người.
5 Con thú thứ hai giống con gấu, nửa thân này cao hơn nửa thân kia. Miệng nó nhe hai hàm răng đang cắn chặt ba chiếc xương sườn. Người ta bảo nó: 'Vùng dậy mà ăn thịt cho nhiều!'
6 Con thú thứ ba giống con beo, trên lưng có bốn cánh. Con thú cũng có bốn đầu và được quyền thống trị.
7 Sau đó, trong khải tượng ban đêm, tôi thấy con thú thứ tư hình thù dễ sợ và có sức mạnh khủng khiếp. Nó có răng lớn bằng sắt; nó cắn xé, đập tan và chà đạp dưới chân những gì còn lại. Nó tàn bạo, độc ác khác hẳn ba con thú trước. Đầu nó mọc ra mười sừng.
8 Tôi đang tìm hiểu về mười sừng ấy, bỗng thấy một sừng nhỏ mọc lên giữa các sừng kia, và ba sừng cũ bị nhổ bật tận gốc trước mặt sừng nhỏ này. Sừng nhỏ có nhiều mắt như mắt người và có cái miệng nói những lời khoe khoang ngạo mạn.
9 "Tôi ngắm nhìn cho đến khi các ngôi đặt xong và Đấng Tạo Hóa (là Đấng hiện hữu từ trước vô cùng) ngự trên ngôi. Áo Ngài trắng như tuyết. Tóc Ngài như lông chiên tinh sạch. Ngôi Ngài là các ngọn lửa và bánh xe là lửa hừng.
10 Truớc mặt Ngài, một sông lửa chảy ra và tràn khắp nơi. Hàng triệu thiên sứ phục vụ Ngài và hàng tỷ người ứng hầu trước Toà Án Ngài. Phiên tòa khai mạc và các hồ sơ đều mở ra.
11 "Tôi quay lại quan sát vì nghe tiếng nói ngạo mạn hỗn xược của chiếc sừng nhỏ. Tôi nhìn xem nó cho đến khi con thú bị giết, xác nó bị xé tan nát và đốt sạch trong lửa.
12 Còn các con thú kia đã bị tước hết quyền hành nhưng còn sống thêm được một thời gian ngắn.
13 "Trong khải tượng ban đêm, tôi cũng thấy một Đấng xuất hiện, có hình dạng như Con Người, ngự đến giữa các đám mây trên trời. Ngài tiến lên ngôi của Đấng Tạo Hóa, có tiền hô hậu ủng như một vị hoàng đế.
14 Ngài được Đấng Tạo Hóa trao hết uy quyền, vinh quang, vương quốc ngõ hầu tất cả các dân tộc, quốc gia ngôn ngữ đều thần phục Ngài. Uy quyền của Ngài vững lập đời đời; Vương Quốc Ngài chẳng bao giờ bị tiêu diệt.
15 "Tôi hoang mang bối rối về các khải tượng ấy.
16 Nên tôi đến hỏi một người đứng gần bên ngôi. Người ấy giải thích cho tôi ý nghĩa của khải tượng:
17 "Bốn con thú lớn là bốn vua trên thế giới; họ sẽ nổi lên giành quyền bá chủ.
18 Nhưng các thánh của Đấng Chí Cao sẽ được trao quyền cai trị và nắm chủ quyền trên Vương Quốc đến đời đời vô tận."
19 "Tôi tìm hiểu sự thật về con thú thứ tư với hình thù dễ sợ khác hẳn các con thú kia, có răng bằng sắt và vuốt bằng đồng, hay cắn xé, đập tan và chà đạp những gì còn lại dưới chân.
20 Tôi cũng hỏi ý nghĩa mười sừng trên đầu con thú, và chiếc sừng mọc lên sau đã nhổ bật ba sừng cũ, tức là chiếc sừng có nhiều mắt và có những lời khoe khoang, hỗn xược (chiếc sừng này lớn mạnh vượt hẳn các sừng kia).
21 Tôi quan sát và thấy chiếc sừng nhỏ tranh đấu với các thánh đồ và chiến thắng,
22 cho đến khi Đấng Tạo Hóa ngự xuống xét xử và minh oan cho các thánh đồ của Đấng Chí Cao. Lúc đó là thời kỳ các thánh đồ được thừa hưởng Vương Quốc.
23 Người đáp: 'Con thú thứ tư là vương quốc thứ tư thống trị thế giới. Nó tàn bạo khác hẳn các nước. Nó xâm lăng, chiếm cứ và nuốt trửng tất cả các nước, chà đạp các dân tộc và đánh tan các quân đội khắp thế giới.
24 Mười sừng trên đầu con thú là mười lĩnh tụ sẽ nổi lên. Nhưng có một lĩnh tụ nổi lên sau, khác các lĩnh tụ kia. Lĩnh tụ này sẽ tiêu diệt ba vị nổi lên trước.
25 Lĩnh tụ này nói những lời xúc phạm đến Đấng Chí Cao và gây thương tổn cho các thánh đồ của Chúa. Lĩnh tụ này quyết định đổi niên lịch và pháp luật. Chúa cho phép lĩnh tụ này chiến thắng các thánh đồ trong ba năm rưỡi.
26 Nhưng đến ngày Đấng Tạo Hóa đăng đường xét xử, Ngài sẽ đoán phạt và truất phế lĩnh tụ này cùng trao tất cả uy quyền cho các thánh đồ để đánh tan và tiêu diệt đế quốc ấy.
27 Chúa sẽ ban cho các thánh đồ của Đấng Chí Cao Vương Quốc, uy quyền và vinh quang vĩ đại bao trùm cả hoàn vũ. Nước Chúa tồn tại đời đời và tất cả các nước đều sẽ thần phục và phụng sự Ngài.'
28 "Khải tượng ấy đến đây là hết. Càng suy nghiệm, tôi càng bối rối, sợ hãi đến tái mặt. Nhưng tôi không nói cho ai biết khải tượng này."
1 Năm thứ ba triều vua Bên-xát-sa, tôi thấy khải tượng thứ nhì.
2 Lần này, tôi đang ở tại hoàng thành Su-sơ trong tỉnh Ê-lam, bên bờ sông U-lai.
3 Tôi quan sát và trông thấy một con chiên đực đứng bên bờ sông. Đầu chiên mọc hai sừng cao, nhưng sừng thứ hai mọc lên sau và cao hơn sừng kia.
4 Con chiên xông về hướng tây, hướng bắc và hướng nam và chiến thắng tất cả các loài thú, không ai giải cứu nổi các con mồi của nó. Nó muốn làm gì tùy ý và trở nên lớn mạnh.
5 Tôi đang quan sát nó, bỗng một con dê đực đến từ phương tây, chạy thật nhanh như không chạm đến mặt đất. Con dê có một sừng rất lớn mọc giữa hai mắt.
6 Con dê giận dữ dùng tất cả sức mạnh xông vào tiến công con chiên có hai sừng đang đứng trên bờ sông.
7 Con dê chạy a lại húc con chiên, nộ khí xung thiên, tiến công dữ dội đến nỗi đánh gãy cả hai sừng con chiên, nên con chiên không còn sức chống cự.
8 Con dê đánh con chiên ngã nhào xuống đất rồi chà đạp lên, không ai giải cứu con chiên nổi. Con dê càng lớn mạnh, nhưng khi nó hết lớn, cái sừng lớn bị gãy đi, nhường chỗ cho bốn sừng đặc biệt, mọc lên hướng về bốn ngọn gió trên trời.
9 Giữa bốn sừng lại mọc lên một chiếc sừng nhỏ, ngày càng lớn mạnh đến mức cực đại, tiến công vào phương nam, phương đông và nước Y-sơ-ra-ên.
10 Nó tranh chiến với dân Chúa và chiến thắng các nhà lãnh đạo dân Ngài.
11 Nó tự tôn tự đại, chống nghịch Chúa các thiên binh bằng cách chấm dứt các tế lễ hằng dâng cho Ngài và làm hoen ố Đền Thờ Ngài.
12 Nhưng các thiên binh không được phép tiêu diệt nó mặc dù nó phạm thượng. Vì đó, chân lý và công chính bị chà đạp trong khi sự gian ác chiến thắng và cường thịnh khắp nơi.
13 Lúc ấy, tôi nghe hai thiên sứ thánh chuyện trò với nhau. Một thiên sứ hỏi: "Mất bao lâu, cuộc tế lễ mới được tái lập? Đền Thờ và dân Chúa mới thôi bị quân thù giày xéo?"
14 Thiên sứ kia đáp: "2.300 ngày Đền Thờ mới được thanh tẩy."
15 Thấy khải tượng ấy, tôi liền tìm hiểu. Bỗng có ai giống như Con Người xuất hiện.
16 Có tiếng ai từ bên kia sông gọi: "Gáp-ri-ên, hãy cho Đa-ni-ên biết ý nghĩa của khải tượng ấy!"
17 Gáp-ri-ên tiến về phía tôi, nhưng tôi quá khiếp sợ, đứng không nổi, phải ngã nhào, sấp mặt xuống đất. Gáp-ri-ên bảo: "Này, Đa-ni-ên ơi! Anh phải nhận định kỹ càng! Các biến cố anh đã thấy trong khải tượng ấy phải đến, thì thời kỳ cuối cùng mới xảy ra."
18 Khi thiên sứ nói, tôi ngất đi, mặt vẫn áp xuống đất. Nhưng Gáp-ri-ên lay tôi dậy và nâng tôi đứng lên rồi tiếp:
19 "Tôi đến đây để báo cho anh biết các diễn biến trong những ngày cuối cùng của thời kỳ, vì những việc anh thấy sẽ xảy ra trong thời kỳ Chúa đã ấn định.
20 Con chiên đực có hai sừng anh đã thấy là các vua Mê-đi và Ba Tư.
21 Con dê đực là vua Hy Lạp. Cái sừng lớn mọc giữa hai mắt là vua khai quốc.
22 Khi sừng lớn bị gãy, bốn sừng khác mọc lên thay thế chỉ về bốn nước từ Hy Lạp mà ra nhưng không mạnh bằng Hy Lạp.
23 Vào giai đoạn chót của các nước này, khi những kẻ phạm pháp lộng hành cực độ, một vua có bộ mặt hung dữ sẽ xuất hiện. Mưu lược của vua thật là quỷ khốc thần sầu.
24 Uy quyền của vua quá lớn, nhưng không phải do sức mạnh của vua đâu! Vua tiêu diệt anh hùng hào kiệt bốn phương và tiếp tục thành công bách chiến bách thắng. Vua cố công phá hoại dân Chúa.
25 Vua dùng tài trí và mưu kế quỷ quyệt để lừa gạt nhiều người, không ai chống nổi. Vua sinh lòng tự tôn tự đại và tiêu diệt nhiều người như trở bàn tay. Vua nổi lên chống nghịch Vua của các vua, nhưng bị tiêu diệt không do bàn tay con người.
26 Khải tượng anh đã thấy về buổi sáng và buổi tối đều là chân thật, nhưng anh phải niêm phong lại vì còn lâu ngày mới thực hiện!"
27 Tôi ngất xỉu và đau ốm lâu ngày. Khi đã bình phục, tôi liền tiếp tục lo việc nước. Tôi ngạc nhiên vì khải tượng đó nhưng không hiểu rõ ý nghĩa.
1,2 Năm thứ nhất triều Đa-ri-út vua nước Ba-by-luân (vua này là con trai A-suê-ru, người Mê-đi), tôi đọc sách, đặc biệt là tiên tri Giê-rê-mi, thấy lời Chúa báo trước: Thủ đô Giê-ru-sa-lem phải bị điêu tàn trong bảy mươi năm.
3 Tôi liền hướng lòng về Chúa là Chân Thần, tìm kiếm Chúa bằng cách hết lòng cầu xin, khẩn nguyện, đồng thời cũng nhịn ăn, mặc áo tang và ngồi trong tro bụi.
4 Tôi cầu nguyện với Chúa Hằng Hữu và xưng tội với Ngài: "Lạy Chúa, Ngài là Chân Thần vĩ đại và đáng kính sợ; Ngài giữ đúng giao ước và tỏ lòng thương xót những người yêu mến Ngài và giữ các điều răn Ngài.
5 Nhưng chúng con đã phạm tội, làm điều gian ác, xử sự cách hung dữ, phản loạn với Ngài, bỏ các điều răn và luật lệ Ngài.
6 Chúng con không chịu vâng lời các đầy tớ Ngài là các nhà tiên tri đã nhân Danh Chúa kêu gọi các vua chúa, các nhà lãnh đạo và các tổ phụ chúng con cũng như toàn thể nhân dân trong nước.
7 "Lạy Chúa, Ngài là Đấng tuyệt đối công bằng, còn chúng con đáng bị phỉ nhổ vào mặt (đúng như cảnh sỉ nhục ngày nay); chúng con là nhân dân Giu-đa và Y-sơ-ra-ên, là dân cư Giê-ru-sa-lem, là tất cả nhân dân gần xa, kể cả những người bị tản lạc khắp các nước vì Chúa hình phạt tội lỗi họ đã phạm nghịch với Ngài.
8 "Lạy Chúa, chúng con cũng như các vua chúa, các nhà lãnh đạo, các tổ phụ chúng con đáng bị sỉ nhục vì chúng con đã phạm tội nghịch với Ngài.
9 Nhưng Chúa mãi mãi là Chân Thần đầy lòng thương xót, khoan dung vô hạn dù chúng con đã phản loạn với Ngài.
10 Chúng con chẳng vâng lời Chúa Hằng Hữu, chẳng sống theo luật pháp mà Ngài đã dùng các đầy tớ Ngài là các nhà tiên tri dạy cho chúng con.
11 Thật, cả Y-sơ-ra-ên đã phạm luật Ngài, đã xây lưng không chịu vâng lời Ngài. Vì thế cuộc đoán phạt đã đổ xuống trên đầu chúng con đúng như lời nguyền rủa ghi trong kinh luật Mai-sen đầy tớ Ngài, vì chúng con đã phạm tội nghịch với Ngài.
12 Chúa đã xác nhận lời Ngài cảnh cáo chúng con và các thẩm phán của chúng con bằng cách đổ đại họa xuống. Vì khắp thế giới, không có thành phố nào bị đại họa như Giê-ru-sa-lem cả.
13 Tất cả các lời nguyền rủa ghi trong kinh luật Mai-sen đều đã thực hiện đúng từng chi tiết. Dù thế, chúng con vẫn không chịu cầu xin ơn của Chúa Hằng Hữu là Chân Thần, từ bỏ điều gian ác và hết lòng tìm hiểu chân lý Ngài.
14 "Vì thế, Chúa đã lưu ý đổ đại họa xuống trên chúng con đúng theo đức công chính của Ngài: Không một kẻ nào bất tuân lời Chúa mà thoát khỏi hình phạt.
15 Thưa Chúa, là Chân Thần của chúng con, Chúa đã lưu danh thiên cổ vì Ngài đem dân Ngài ra khỏi Ai Cập với quyền năng vĩ đại; nhưng chúng con đã phạm tội, sống cách độc ác.
16 Tuy nhiên, thưa Chúa, con nài xin Ngài, xin Chúa cho cơn phẫn nộ của Chúa xoay khỏi thành phố Giê-ru-sa-lem, núi thánh của Ngài, đúng theo nguyên tắc công chính của Ngài. Vì tội lỗi chúng con và gian ác của tổ phụ, nhân dân Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đã bị hình phạt đúng mức rồi, bị các dân tộc lân bang sỉ nhục, chúng con không cất đầu lên nổi.
17 "Lạy Đấng Chân Thần của chúng con, xin nghe lời cầu nguyện của đầy tớ Ngài! Xin lưu ý đến nguyện vọng con! Vì cớ Chúa, xin cho mặt Ngài chiếu sáng trên Nơi Thánh Ngài, sau những ngày tăm tối điêu linh.
18 Lạy Chân Thần của con! Xin hạ cố lắng tai nghe. Xin nhìn xem cảnh điêu tàn của thành phố mang tên Ngài. Chúng con không dám cậy công đức riêng mà cầu nguyện, nhưng chỉ trông cậy vào lòng thương xót bao la của Chúa.
19 Lạy Chúa, xin lắng nghe. Lạy Chúa, xin tha thứ. Lạy Chúa, xin lưu ý hành động, đừng trì hoãn, vì cớ chính mình Ngài, vì cớ nhân dân Ngài và vì thành phố mang tên Ngài."
20 Tôi đang trình bày, khẩn nguyện, xưng tội lỗi tôi và tội lỗi nhân dân cùng thiết tha nài nỉ với Chúa là Chân Thần tôi vì Giê-ru-sa-lem, núi thánh của Ngài,
21 bỗng, Gáp-ri-ên, là người tôi đã thấy trong khải tượng đầu tiên, được Chúa sai bay đến, chạm vào người tôi vào giờ dâng lễ chay buổi chiều tối.
22 Gáp-ri-ên bảo: "Này, Đa-ni-ên, tôi đến đây để giúp anh hiểu chương trình của Chúa.
23 Ngay lúc anh mới bắt đầu cầu nguyện, Chúa liền sai tôi đi giải thích khải tượng cho anh, vì Chúa yêu quý anh lắm! Vậy, xin anh lưu ý để hiểu rõ ý nghĩa khải tượng:
24 Chúa đã ấn định một thời gian 490 năm để hoàn tất sự đoán phạt tội lỗi của dân Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. Lúc ấy, họ mới biết ăn năn tội lỗi, và được tha thứ. Lúc ấy, Chúa sẽ thiết lập Nước Công Chính đời đời, và Đền Thờ của Đấng Chí Thánh mới được khánh thành, đúng như các nhà tiên tri đã loan báo.
25 Anh nên lưu ý, từ khi lệnh tái thiết Giê-ru-sa-lem được ban hành cho đến khi Chúa Cứu Thế đăng quang phải mất 49 năm cộng với 434 năm. Các đường phố sẽ được đắp lại, các tường thành sẽ được xây lại, ngay giữa thời kỳ hoạn nạn.
26 Sau 434 năm đó, Chúa Cứu Thế sẽ bị sát hại, sẽ không còn gì cả... Một vua sẽ đem quân đánh phá Giê-ru-sa-lem và Đền Thánh, tràn ngập khắp nơi như nước lụt và chiến tranh, tàn phá sẽ tiếp diễn cho đến cuối cùng.
27 Vua này sẽ ký hiệp ước có hiệu lực bảy năm với dân Giu-đa, nhưng mới được nửa chừng, vua sẽ trở mặt bội ước, nghiêm cấm dân Giu-đa dâng tế lễ trong Đền Thờ. Thậm chí kẻ thù ấy cưỡi trên cánh chim đến làm ô uế và tàn phá Nơi Thánh của Chúa. Nhưng cuối cùng, đến thời kỳ Chúa đã ấn định, Ngài sẽ đoán phạt kẻ thù độc ác như mưa bão đổ xuống trên đầu nó."
1 Năm thứ ba triều vua Si-ru, nước Ba Tư, Đa-ni-ên (biệt danh là Bên-tơ-xát-sa) thấy một khải tượng về cuộc đại chiến với những chi tiết thật chính xác và Đa-ni-ên hiểu được ý nghĩa của khải tượng.
2,3 Lúc ấy, tôi đang dành ba tuần lễ nhịn ăn, nhịn uống để khóc than. Tôi cũng chẳng thiết gì đến việc trang điểm tối thiểu hằng ngày trong suốt thời gian ấy.
4,5 Ngày hai mươi bốn tháng giêng, tôi đang đứng quan sát bên bờ sông lớn Thi-gơ-ri, bỗng thấy một Người mặc áo vải gai mịn thắt lưng đai vàng ròng,
6 toàn thân sáng như bích ngọc, mặt chói rực như chớp nhoáng, mắt như đèn pha, tay chân như đồng đánh bóng và tiếng nói vang ầm như tiếng thét của đám đông.
7 Chỉ một mình tôi thấy khải tượng này. Các người phụ tá tôi tuy không thấy khải tượng nhưng đều cảm giác một điều gì đáng sợ đến nỗi họ run rẩy, bỏ chạy đi tìm chỗ ẩn nấp.
8 Tôi ở lại một mình, chứng kiến từ đầu đến cuối những diễn biến của khải tượng lớn này cho đến lúc kiệt sức và da mặt tái mét.
9 Tuy nhiên, tôi vẫn nghe tiếng Đấng ấy truyền bảo. Vừa nghe tiếng nói ấy, tôi ngã sấp mặt xuống đất.
10 Bỗng, có bàn tay ai nắm tôi, đỡ tôi lên. Tôi run lẩy bẩy, đầu gối vẫn quỳ và hai tay chống trên đất.
11 Người bảo tôi: "Anh Đa-ni-ên, người được Chúa yêu quý! Anh hãy cố hiểu những lời tôi nói và đứng thẳng lên. Vì tôi được Chúa sai đến thăm anh." Vừa nghe tiếng nói ấy, tôi đứng thẳng lên nhưng vẫn còn run.
12 Người tiếp: "Đa-ni-ên ơi, đừng sợ! Vì từ ngày anh chuyên tâm tìm hiểu và hạ mình trước mặt Chân Thần, lời cầu nguyện của anh đã được nhậm. Tôi được Chúa sai đến để trả lời cầu nguyện đó.
13 Nhưng ác thần đang trị nước Ba Tư đã chận đường tôi mất hai mươi mốt ngày. Tuy nhiên, Mi-ca-ên, là một thủ lãnh thiên binh, đến yểm trợ tôi nên tôi đã chiến thắng ác thần của Ba Tư.
14 Tôi xuống đây để giúp anh hiểu những diễn biến trong giai đoạn cuối cùng của dân tộc anh, vì khải tượng này còn lâu năm mới hiện thực."
15 Nghe những lời ấy, tôi cúi mặt xuống và câm nín.
16 Nhưng có ai giống như Con Người đưa tay sờ môi tôi nên tôi nói được. Tôi thưa với vị Sứ Giả từ trời: "Thưa Chúa, khi con thấy khải tượng, lòng con quặn thắt và kiệt sức.
17 "Con không thể nào thưa thốt gì với Ngài vì con hoàn toàn kiệt lực, thậm chí hơi thở thoi thóp cũng muốn tắt luôn!"
18 Đấng giống như Con Người lại chạm đến người tôi, truyền cho tôi sức mạnh,
19 và bảo tôi: "Con là người Chúa yêu quý vô cùng! Đừng sợ! Hãy bình tĩnh và kiên cường! Con phải mạnh mẽ lên mới được." Vừa nghe lời Ngài, tôi bỗng đầy sức mạnh. Tôi nói: "Thưa Chúa, xin Ngài cứ dạy, vì Ngài đã truyền sức mạnh cho con."
20 Thiên sứ giải thích: "Anh biết vì sao tôi đến đây không? Bây giờ, tôi quay lại chiến đấu với ác thần đang cai trị Ba Tư. Khi tôi ra đi, ác thần cai trị Hy Lạp sẽ xuất hiện.
21 Nhưng tôi sẽ cho anh biết các lời ghi trong Kinh Chân Lý. Chẳng ai có can đảm giúp tôi trong các việc này trừ Mi-ca-ên là vua dân Chúa."
1 "Tôi được sai đến đây để ủng hộ và tăng cường cho Đa-ri-út người Mê-đi, trong năm đầu của triều vua này."
2 "Bây giờ, tôi sẽ tiết lộ cho anh những diễn biến tương lai. Có ba vua sẽ lên ngôi trị vì nước Ba Tư, rồi vua thứ tư lên kế vị, giàu mạnh hơn các vua trước. Vua này sẽ dùng thế lực kim tiền để lung lạc các nước, xúi giục mọi dân hợp lực tiến công vào Hy Lạp.
3 "Có một vua sẽ lên ngôi, sáng lập một đế quốc vĩ đại mênh mông và thực hiện tất cả các chương trình mình hoạch định.
4 Nhưng khi đế quốc vừa đạt đến mức cực thịnh, nhà vua mất thình lình không truyền được ngai cho các con cháu, nhưng đế quốc bị chia làm bốn vương quốc, vì cả đất nước sẽ bị phân ra bốn phương trời và chia cho người ngoại tộc.
5 Vua phương nam cố gắng tăng cường quân đội, mở rộng giang sơn, nhưng bị một gian thần phản bội cướp ngai và tăng cường thế lực hơn nữa.
6 "Nhiều năm sau đó, các vua ấy sẽ ký ước liên minh. Vua phương nam gả công chúa cho vua phương bắc để bảo đảm tình đoàn kết, nhưng rồi công chúa cũng thất sủng, nên niềm hy vọng của nàng và của phụ thân cũng tiêu tan. Sứ thần phương nam sẽ bị hạ nhục, thái tử nàng sinh cho vua phương bắc sẽ bị phế bỏ.
7 Em trai công chúa lên ngôi phương nam, đem quân đội tiến công và chiến thắng vua phương bắc.
8 Khi rút quân, vua phương nam đem luôn tất cả các thần tượng phương bắc về nước với vô số chén dĩa khí dụng bằng vàng và bạc. Rồi vua phương nam để yên cho vua phương bắc một thời gian.
9 Vua phương bắc nhân cơ hội, thu hết lực lượng tiến công vào phương nam, nhưng chỉ được ít lâu phải rút quân về nước.
10 "Các hoàng tử phương bắc lại động viên toàn lực, đem quân đội đông đảo, tràn ngập Y-sơ-ra-ên và tiến công vào căn cứ quân sự quan trọng nhất của phương nam.
11 Vua phương nam nổi giận, tập trung quân đội tổng phản công và đánh tan quân đội phương bắc.
12 Say men chiến thắng, vua tàn sát hằng vạn chiến sĩ địch, nhưng chỉ áp đảo phương bắc được một thời gian ngắn.
13,14 Vài năm sau, vua phương bắc sẽ quay lại tiến công phương nam kể cả các lực lượng Do Thái thân vua phương bắc, đúng như lời tiên tri, nhưng vẫn không đánh bại nổi quân đội phương nam.
15 Vua phương bắc và các nước đồng minh sẽ đem quân bao vây một thành phương nam có hệ thống phòng thủ rất kiên cố. Lúc ấy, quân đội phương nam mới bị đánh bại.
16 "Vua phương bắc kéo đại quân vào chiếm đóng đất nước phương nam, như thác lũ, không lực lượng kháng chiến nào chận đứng nổi. Vua cũng vào chiếm đóng xứ Vinh Quang và thả quân cướp bóc nhân dân.
17 Vua phương bắc lại dùng độc kế, giả ký thỏa ước liên minh với vua phương nam, gả công chúa cho vua phương nam để dùng công chúa làm nội tuyến, nhưng độc kế ấy thất bại.
18 "Sau đó, vua phương bắc sẽ chuyển quân về đánh chiếm các hải đảo, nhưng bị một danh tướng địch chận đứng rồi đẩy lui.
19 Thất bại nhục nhã, vua quay về nước, nhưng nửa đường gặp nạn bất ngờ nên mất tích.
20 "Vua lên kế vị sẽ cử một giám đốc thuế vụ vô cùng hà khắc vào bóc lột dân Y-sơ-ra-ên, nhưng vua chỉ trị vì một thời gian ngắn rồi chết cách bí mật, không phải vì thù hận hay chiến trận.
21 "Vua mới lên ngôi là một kẻ gian hùng, không phải là người được quyền kế vị nhưng khéo dùng lời xiểm nịnh và vận động ngầm mà cướp chính quyền giữa một cuộc khủng hoảng chính trị.
22 "Tất cả các lực lượng chống đối đều tan rã, kể cả vua của hiệp ước.
23 "Vua hứa hẹn đủ điều nhưng chẳng bao giờ giữ lời hứa. Từ ban đầu, vua luôn luôn dùng thủ đoạn lừa bịp xảo quyệt nên bắt đầu chỉ có một nhóm nhỏ ủng hộ, nhưng chẳng bao lâu lực lượng trở nên hùng mạnh không ai chống nổi.
24 Vua sẽ bất thần tiến quân chiếm đóng những khu vực trù phú nhất trong nước và ra một chính sách chưa hề có trong lịch sử, là đem chiến lợi phẩm và tài sản chia cho dân. Vua sẽ bao vây và chiếm được rất nhiều căn cứ quân sự kiên cố, nhưng chỉ thành công được một thời gian.
25 Sau đó, vua sẽ hăng hái tuyển mộ và luyện tập một quân đội đông đảo rồi tiến công phương nam. Trong khi đó, vua phương nam cũng tổng động viên và đem đại quân phòng thủ đất nước, nhưng bị thất bại vì nội loạn.
26 Chính bọn tay chân của nhà vua đảo chánh, quân lính đào ngũ rất đông và nhiều tướng sĩ tử trận.
27 "Hai phe dù cùng ngồi vào bàn hội nghị hòa bình nhưng vẫn ngấm ngầm âm mưu lừa bịp và tiêu diệt nhau. Tuy nhiên, không một phe nào hoàn toàn thắng thế, cho đến thời điểm Chúa đã ấn định.
28 "Sau khi chiến thắng, vua phương bắc sẽ rút quân về nước, đem theo rất nhiều chiến lợi phẩm. Trên đường về, quân đội phương bắc dừng chân tại Y-sơ-ra-ên và tàn phá đất nước này.
29 Đến thời điểm Chúa đã ấn định, vua phương bắc lại đem quân tiến xuống phương nam, đúng như lời của vua đe dọa. Nhưng khác hẳn hai lần trước, quân đội phương bắc lần này sẽ gặp trở lực bất ngờ.
30,31 Bị các chiến hạm Kít-tim đe dọa, vua phương bắc buộc lòng phải rút quân về nước. Căm thù vì thất bại nhục nhã, vua phương bắc liền đổ trút niềm uất hận trên dân Do Thái, cướp phá Giê-ru-sa-lem, làm ô uế Nơi Thánh, chấm dứt cuộc tế lễ hằng ngày trong Đền Thờ, và dựng vật ghê tởm trong Đền Thờ. Vua phương bắc sẽ lập những tên Do Thái tàn bạo lên cầm quyền trong nước trước khi rút đại quân về phương bắc. Những kẻ ấy đã chối bỏ niềm tin của tổ phụ.
32 Vua sẽ đề cao những kẻ bội giao ước Chúa và kéo họ về phe mình. Nhưng những công dân đã biết Chúa sẽ quật cường và lập nhiều thành tích lớn lao.
33 Những người có tâm linh sáng suốt và thông thái giữa nhân dân sẽ dạy dỗ huấn luyện nhiều người. Nhưng mạng sống họ luôn luôn bị đe dọa, trong nhiều năm một số người sẽ bị lưu đày, tịch thu tài sản, hoặc bị xử tử bằng cực hình.
34 Áp lực nặng nề rồi sẽ giảm bớt và một số người vô đạo sẽ đến giả bộ ủng hộ bợ đỡ nhưng chỉ lợi dụng họ mà thôi.
35 Một số người khôn sáng ấy sẽ vấp ngã, nhưng lửa hoạn nạn càng thanh lọc, tôi luyện và thánh hóa họ cho đến cuối cùng là thời điểm Chúa đã định.
36 "Vua phương bắc ngày càng cường thịnh. Vua tự cho mình cao hơn các thần thánh, xúc phạm đến Chân Thần bằng những lời cực kỳ phạm thượng, nhưng vua vẫn cường thịnh cho đến hết thời hạn Chúa đoán phạt dân Ngài, vì chương trình Chúa đã ấn định phải được thi hành nghiêm chỉnh.
37 Vua chẳng quan tâm đến thần của tổ phụ mình, cũng chẳng đếm xỉa đến thần được giới phụ nữ hâm mộ. Vua không sùng bái các thần vì vua tự cho mình còn linh hơn các thần ấy.
38 Vua chỉ biết thờ thần Vũ Lực: Vua sùng bái thần mà tổ phụ mình chưa biết, dâng hiến bạc vàng, ngọc ngà châu báu và các lễ vật quý nhất cho thần này.
39 Cậy thần Vũ Lực, vua sẽ đánh tan các căn cứ quân sự kiên cường nhất. Vua sẽ trọng dụng những kẻ đầu phục mình, bổ nhiệm họ giữ những chức vụ cao cấp và chia đất cho họ để thưởng công.
40 "Cuối cùng, vua phương nam sẽ tiến công vua phương bắc. Vua phương bắc dùng toàn lực phản công như vũ bão, tung lục quân và hải quân đánh tan quân đội phương nam.
41 Trong cuộc tiến quân, họ sẽ chiếm đóng nhiều xứ, kể cả Y-sơ-ra-ên là xứ Vinh Quang và lật đổ chính phủ nhiều nước. Mô-áp, Ê-đôm và phần lớn dân Am-môn sẽ thoát nạn,
42 Nhưng Ai Cập và nhiều nước phải bị chiếm đóng.
43 Vua phương bắc sẽ chiếm đoạt các kho bảo vật của Ai Cập; Ly-bi và Ê-ti-ô-bi sẽ phục vụ vua.
44 "Tuy nhiên, tin tình báo từ phương đông và phương bắc sẽ gây hoang mang và đảo lộn tất cả kế hoạch hành quân, nên vua giận dữ rút quân để đi tiêu diệt các lực lượng chống đối.
45 Vua đóng đại bản doanh giữa Giê-ru-sa-lem và bờ biển, nhưng thời vận của vua đã hết, tả hữu đều phản bội, không ai chịu phò vua nữa.
1 "Đến thời ấy, Mi-ca-ên, thiên sứ trưởng đại diện Y-sơ-ra-ên trước ngôi Thượng Đế, sẽ đứng lên chiến đấu để bảo vệ dân Ngài. Dân tộc Y-sơ-ra-ên sẽ trải qua một thời kỳ đại nạn chưa từng có từ ngày dựng nước. Tuy nhiên, tất cả những người đã có tên ghi trong Sách Sự Sống đều sẽ được giải cứu.
2 Nhiều kẻ ngủ trong bụi đất sẽ thức dậy, kẻ thì được sống đời đời, kẻ thì chịu tủi hổ, sỉ nhục đời đời.
3 Những người khôn sáng (tức là những người biết Chúa sẽ chiếu sáng như bầu trời giữa trưa và những ai dìu dắt nhiều người về cùng Chúa) sẽ rực rỡ như các ngôi sao cho đến đời đời mãi mãi.
4 "Còn anh (Đa-ni-ên) hãy giữ kín những lời này và đóng ấn niêm phong sách này cho đến thời kỳ cuối cùng; nhiều người sẽ đi đây đi đó để hiểu biết được gia tăng.
5 Lúc ấy, tôi quan sát, thấy hai người ở hai bên bờ sông.
6 Một người hỏi người mặc áo vải gai mịn đang đứng trên mặt sông: Cuộc khủng bố sẽ kéo dài đến khi nào mới chấm dứt?"
7 Người mặc áo vải gai mịn đưa hai tay lên trời chỉ Đấng Hằng Sống đời đời mà thề rằng: "Phải mất ba năm rưỡi. Khi nào uy quyền của dân thánh bị tước đoạt hoàn toàn, những ngày hoạn nạn mới chấm dứt."
8 Tôi nghe hết những lời ấy nhưng không hiểu, nên hỏi lại: "Thưa ngài, bao giờ mới đến ngày kết cuộc?"
9 Người đáp: "Đa-ni-ên ơi, anh cứ đi, vì mãi cho đến ngày cuối cùng người ta mới hiểu được những lời này.
10 Nhiều người sẽ được thánh hóa đến mức toàn thiện và chịu đủ cách thử luyện. Nhưng kẻ ác sẽ tiếp tục ghì mài trong tội ác. Không một kẻ ác nào hiểu lời huyền nhiệm, nhưng người khôn sáng sẽ hiểu được.
11 Từ khi chấm dứt cuộc tế lễ hằng ngày, và vật ghê tởm được dựng lên để thờ lạy, sẽ có 1.290 ngày.
12 Phúc cho những người kiên nhẫn đứng vững đến 1.335 ngày!
13 "Nhưng Đa-ni-ên ơi, anh cứ tiếp tục tiến hành công tác cho đến ngày qua đời. Anh sẽ được nghỉ ngơi và đến cuối cùng sẽ hưởng cơ nghiệp mình."