1 A-mốt là một người chăn chiên sống tại làng Thê-qua. Suốt ngày này sang ngày khác, A-mốt ngồi trên sườn núi chăm sóc bầy chiên, giữ cho chiên khỏi lầm đường lạc lối.
2 Một hôm, trong một khải tượng, Chúa báo cho A-mốt biết trước những diễn biến tương lai của dân tộc Y-sơ-ra-ên. Năm ấy, vua Ô-xia đang trị vì nước Giu-đa và Giê-rô-bô-am (con Giô-ách) làm vua nước Y-sơ-ra-ên - tức là hai năm trước cơn động đất. Đây là những điều tôi nghe thấy: "Từ Si-ôn, Chúa gầm thét như sư tử; từ Giê-ru-sa-lem, Ngài lên tiếng phán dạy: Các đồng cỏ trên vùng Cát-mên khô cằn đến nỗi những người chăn chiên đều than khóc."
3 Chúa phán: "Dân tộc Đa-mách phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã lấy cây đập lúa bằng sắt mà đánh dân Ta trong xứ Ga-la-át đến tan xương nát thịt.
4 Vì thế, Ta sẽ phóng hỏa đốt cung điện của Ha-xa-ên và chà nát các đền đài, chiến lũy kiên cố của Bên Ha-đát.
5 Ta sẽ bẻ gãy then sắt gài các cổng thành Đa-mách, và quét sạch dân cư đến tận thung lũng A-ven. Vua chúa và dân tộc Sy-ri đều sẽ bị lưu đày qua xứ Ki-rơ," Chúa phán vậy.
6 Chúa phán: "Dân tộc Ga-xa phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên ta phải đoán phạt không dung thứ được nữa. Họ đã đem cả một dân tộc bán cho dân Ê-đôm làm nô lệ.
7 Vì thế, Ta sẽ phóng hỏa đốt các tường thành Ga-xa, đốt luôn các đền đài chiến lũy kiên cố.
8 "Dân Ách-đốt sẽ bị tàn sát; thành éc-rôn và vua của Ách-kê-lôn sẽ bị tiêu diệt. Dân Phi-li-tin còn sống sót bao nhiêu cũng chết sạch," Chúa phán vậy.
9 Chúa phán: "Dân tộc Ty-rơ phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã đem cả một dân tộc bán cho dân Ê-đôm làm nô lệ, và bội ước bội tình huynh đệ.
10 Vì thế, Ta sẽ phóng hỏa đốt các tường thành Ty-rơ, đốt luôn các đền đài, chiến lũy kiên cố."
11 Chúa phán: "Dân tộc Ê-đôm phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt họ, không dung thứ được nữa. Họ đã nhẫn tâm tuốt gươm đuổi đánh Y-sơ-ra-ên, là anh em mình, không chút thương xót và đã giữ lòng cừu hận đời này sang đời khác.
12 Ta sẽ phóng hỏa đốt thành phố Thê-man, đốt luôn cả các đền đài, chiến lũy của Bốt-ra."
13 Chúa phán: "Dân tộc Am-môn phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã mổ bụng các đàn bà có thai trong cuộc xâm lăng xứ Ga-la-át của Y-sơ-ra-ên để mở rộng biên cương.
14 Ta sẽ phóng hỏa đốt các tường thành Ráp-ba, đốt luôn các đền đài chiến lũy giữa tiếng hò hét xung phong của quân thù, như một trận gió lốc giữa ngày bão lớn.
15 Vua quan Am-môn sẽ cùng nhau bị lưu đày," Chúa phán vậy.
1 Chúa phán: "Dân tộc Mô-áp phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã đào mả đốt xương các vua Ê-đôm làm vôi.
2 Ta sẽ phóng hỏa đốt xứ Mô-áp, đốt luôn các đền đài, chiến lũy của Kê-ri-giốt. Mô-áp sẽ bị tiêu diệt giữa tiếng hò hét xung phong và tiếng kèn trận thúc quân.
3 Vua quan nó sẽ bị giết chung với nhau," Chúa phán vậy.
4 Chúa phán: "Dân tộc Giu-đa phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Họ đã khinh dể luật pháp Chúa không vâng giữ mạng lệnh Ngài. Họ lầm đường lạc lối vì nghe theo những luận điệu giả dối đã đánh lừa tổ phụ họ ngày xưa.
5 Ta sẽ phóng hỏa đốt xứ Giu-đa, đốt luôn cả các đền đài, chiến lũy của Giê-ru-sa-lem."
6 Chúa phán: "Dân tộc Y-sơ-ra-ên phạm tội quá nhiều - gấp ba gấp bốn lần khi trước - nên Ta phải đoán phạt, không dung thứ được nữa. Chúng tham nhũng, nhận tiền hối lộ để kết án người công chính, bán dân nghèo làm nô lệ vì họ không trả nổi nợ nần, thậm chí đổi một người bần cố lấy một đôi dép.
7 Chúng nhẫn tâm đạp lên đầu những người sa cơ thất thế, chà đạp họ xuống bùn đen và xua đuổi những người hiền từ bị áp bức. Hai cha con cùng ăn nằm với một người con gái làm ô Danh Thánh Ta.
8 Chúng nằm ngủ bên các bàn thờ, trên lớp áo xống mà người túng ngặt đem cầm cố. Và uống rượu của kẻ bị phạt trong miếu thần.
9 "Chúng quên rằng Ta đã tiêu diệt dân A-mo để dọn đường cho chúng vào Đất Hứa - đó là một dân khổng lồ, cao như cây tuyết tùng và mạnh như cây sồi, nhưng Ta đã hái hết trái và chặt hết rễ làm sức mạnh họ tiêu tan.
10 Ta đã đem tổ phụ các ngươi ra khỏi ngục tù Ai Cập, dìu dắt họ bốn mươi năm trong sa mạc, để cho họ vào chiếm đất của dân A-mo.
11 Ta đã dấy lên một số tiên tri giữa dân tộc các ngươi, chọn một số thanh niên làm người Na-xi-rê. Có phải đúng không, dân tộc Y-sơ-ra-ên?" Chúa hỏi.
12 "Tuy nhiên, các ngươi quyến rũ người Na-xi-rê uống rượu và bảo các tiên tri: 'Im đi, đừng nói nữa!'
13 Này, Ta sẽ đè bẹp các ngươi, như bị chiếc xe vận tải chở lúa cán bẹp dí.
14 Lanh lẹ đến đâu cũng không chạy thoát; mạnh mẽ đến đâu cũng phải kiệt sức; anh dũng đến đâu cũng phải tử trận.
15 Dùng tên đạn phòng thân cũng không đứng nổi. Chạy nhanh mấy cũng không bảo tồn được mạng sống.
16 Và kẻ can trường nhất trong quân đội cũng phải trần truồng mà chạy trốn trong ngày ấy," Chúa phán vậy.
1 Dân tộc Y-sơ-ra-ên, là cả đại gia đình Ta đã giải phóng ra khỏi Ai Cập, hãy nghe lời Chúa lên án các ngươi.
2 "Trong tất cả các dân tộc trên thế giới, Ta chỉ chọn các ngươi, nên Ta phải hình phạt tội lỗi các ngươi đã phạm."
3 Làm sao hai người có thể cùng đi với nhau được nếu không đồng ý đi chung?
4 Có con sư tử nào gầm thét khi không có mồi? Sư tử con nào gầm gừ trong hang mà chưa bắt được gì?
5 Có con chim nào sa bẫy dưới đất mà bẫy lưới chưa giăng? Có cái bẫy nào tự nhiên sập mà không có gì sa vào?
6 Khi kèn đã thổi vang trong thành phố mà dân chẳng sợ sao? Tai vạ nào có thể xảy ra trong một thành nếu Chúa Hằng Hữu không gây ra?
7 Cũng vậy, Chúa Hằng Hữu không làm một việc gì mà không tiết lộ cho các đầy tớ Ngài là các Đấng tiên tri.
8 Sư tử đã gầm thét, ai mà không sợ? Chân Thần Hằng Hữu đã phán dạy, thì ai dám khước từ nhiệm vụ công bố lời Ngài?
9 Hãy triệu tập các nhà lãnh đạo A-sy-ri và Ai Cập mà bảo họ: "Mời các ông ngồi quanh các núi Sa-ma-ri để xem dân tộc Y-sơ-ra-ên biểu diễn tội ác."
10 Chúa phán: "Dân Ta không còn biết làm điều phải! Nhà cửa nguy nga đẹp đẽ của chúng đầy dẫy những tang vật cướp bóc trộm cắp."
11 Vì thế, Chúa phán: "Quân thù sẽ vây bọc đất nước, hạ các đồn lũy, cướp phá các nhà cửa lâu đài đẹp đẽ nguy nga."
12 Chúa phán: "Một người chăn cố gắng cứu con chiên khỏi nanh vuốt sư tử, nhưng không còn kịp nữa, chỉ rứt ra khỏi hàm răng sư tử được hai chân và một phần lỗ tai. Dân tộc Y-sơ-ra-ên ở tại Sa-ma-ri, đó là những kẻ ngồi nơi góc giường và trên ghế dài của Đa-mách.
13 "Hãy lắng nghe và công bố sứ điệp này chống lại nhà Gia-cốp" Chúa, là Chân Thần Vạn Quân, phán.
14 "Cùng trong ngày Ta hình phạt Y-sơ-ra-ên, Ta cũng sẽ tiêu diệt các bàn thờ thần tượng ở Bê-tên. Các sừng bàn thờ sẽ bị chặt rơi xuống đất.
15 Ta sẽ phá tan các nhà cửa nguy nga, đẹp đẽ của bọn nhà giàu - cả lâu đài mùa đông lẫn biệt thự nghỉ mát mùa hè. Ta cũng sẽ tiêu hủy các cung điện trang hoàng bằng ngà của chúng."
1 Hãy nghe, những con bò tại Ba-san trên núi Sa-ma-ri. Các ngươi áp bức kẻ nghèo và hành hạ kẻ thiếu thốn, rồi bảo chồng: "Đem rượu lại uống đi!"
2 Chúa là Chân Thần đã nhân tính thánh khiết Ngài mà thề rằng: "Sẽ có ngày Chúa sẽ dùng móc sắt và lưỡi câu lớn kéo các ngươi ra khỏi đất nước này cho đến người cuối cùng.
3 Các ngươi sẽ bị điệu ra khỏi các lâu đài, dinh thự, qua các lỗ thủng giữa các bức tường, mỗi người cúi mặt lủi thủi đi thẳng tới, rồi bị tống giam trong đồn lũy quân thù." Chúa quả quyết như vậy.
4 "Này, dân tộc Y-sơ-ra-ên, hãy vào nơi thánh Bê-tên mà phạm tội. Hãy xuống Ghinh-ganh mà phạm pháp cho nhiều. Mỗi buổi sáng, hãy đem dâng sinh tế. Cứ ba ngày lại dâng phần mười.
5 Cứ dâng lễ cảm tạ bằng bánh có men. Hãy lấy loa rao to cho mọi người biết ngươi đã dâng hiến những gì. Toàn dân ngươi vẫn thích làm như thế kia mà!" Chúa Hằng Hữu phán vậy.
6 "Ta đã để cho các thành phố ngươi cạn hết lương thực, cho khắp đất nước ngươi không còn một hạt gạo, để cảnh cáo dân ngươi. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta," Chúa trách.
7 "Ta để cho đất nước ngươi bị hạn hán, ba tháng trước mùa gặt vẫn không có một giọt mưa. Rồi Ta cho mưa xuống thành này, trong khi thành kia vẫn hạn hán. Ta cho đám ruộng này thấm nhuần mưa móc, trong khi đám ruộng khác khô khan.
8 Dân chúng trong hai ba thành phố phải đổ dồn về một thành phố khác để kiếm nước uống, nhưng vẫn không đã khát. Thế mà dân ngươi cũng không quay lại với Ta," Chúa trách.
9 "Ta đã cho gió nóng và mốc meo phá hoại cây cối các ngươi. Phần lớn vườn tược các ngươi, từ vườn nho, vả đến vườn ô-liu đều bị sâu cắn nát. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta," Chúa trách.
10 "Ta cho bệnh dịch lan tràn giữa dân ngươi như giữa dân Ai Cập ngày xưa. Ta sẽ giết hại thanh niên ngươi trong cuộc chiến tranh; và bao nhiêu ngựa của các ngươi cũng bị quân thù bắt đi. Ta làm cho mùi hôi thối trong đồn trại ngươi xông lên nồng nặc. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta," Chúa trách.
11 "Ta tiêu diệt một số thành phố ngươi, như Ta đã tiêu diệt Sô-đôm và Gô-mo, và rút ngươi ra khỏi họa diệt vong như người ta rút cây củi ra khỏi đám cháy. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta," Chúa trách.
12 "Vì thế, Y-sơ-ra-ên ơi, Ta sẽ giáng tai họa cho các ngươi! Vì nguyên tắc thưởng phạt của Ta không bao giờ thay đổi, nên Y-sơ-ra-ên ơi, hãy sửa soạn mà gặp Chân Thần ngươi."
13 Này, Chân Thần là Đấng làm ra núi non, gió bão, công bố tư tưởng, ý định Ngài cho loài người, biến ánh bình minh ra bóng tối và chà đạp các đỉnh núi cao. Tên Ngài là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, là Chân Thần Chúa Tể Toàn Năng trong cả vũ trụ.
1 Dân tộc Y-sơ-ra-ên, hãy nghe Ta khóc ngươi bằng một bài ai ca:
2 "Y-sơ-ra-ên như một trinh nữ ngã xuống, chẳng bao giờ vùng dậy nữa, nó nằm sải dài, bị bỏ mặc giữa đất nước quê hương, mà không được ai đưa tay nâng đỡ!"
3 Vì Chúa bảo Y-sơ-ra-ên: "Thành nào tuyển mộ một ngàn quân sĩ đưa ra chiến trường, chỉ còn lại một trăm. Thành nào tuyển mộ một trăm, chỉ có mười người sống sót!"
4 Chúa kêu gọi dân tộc Y-sơ-ra-ên: "Hãy tìm kiếm Ta, thì các ngươi được sống!
5 Đừng tìm kiếm các thần tượng ở Bê-tên, Ghinh-ganh hoặc Biệt-sê-ba, vì dân Ghinh-ganh sẽ bị lưu đày; thành phố Bê-tên sẽ bị tàn phá."
6 Hãy tìm kiếm Chúa, thì các ngươi được sống! Nếu các ngươi khước từ Chúa, Ngài sẽ đoán phạt như một ngọn lửa bừng cháy đốt tiêu tan nước Y-sơ-ra-ên, và thần tượng ở Bê-tên không thể nào dập tắt.
7 Các ngươi đã biến công lý thành nỗi đắng cay cho dân nghèo, đổi công bằng ra bất công, áp bức.
8 Đấng sáng tạo nhóm Thất Tinh và nhóm Sao Cày, đổi bóng tối dày đặc ra bình minh, biến ban ngày ra đêm thẳm, rút nước biển lên làm mây và mưa xuống khắp địa cầu, có danh hiệu là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu.
9 Chính Ngài là Đấng tiêu diệt các đội quân hùng hậu trong nháy mắt và đánh tan các chiến lũy kiên cố cách bất ngờ.
10 Các ngươi ghét các thẩm phán liêm khiết công bằng, không ưa những người chân thành chỉ biết nói lên sự thật.
11 Vì các ngươi áp bức người nghèo, bóc lột họ đến tận xương tủy, nên dù các ngươi xây dinh thự bằng đá đẽo, cũng không được ở; dù các ngươi lập vườn nho xanh tốt, cũng không được uống rượu nho mình.
12 Vì Ta biết các ngươi phạm pháp quá nhiều, phạm tội quá nặng, các ngươi áp bức người công chính, nhận hối lộ và xử bất công người bần cố.
13 Dưới một chế độ bất công như thế, người khôn ngoan phải nín lặng vì là thời kỳ khốn nạn.
14 Hãy tìm cầu điều thiện, đừng đeo đuổi việc ác để các ngươi được sống; và như thế, Chúa là Thần Toàn Năng sẽ ở cùng các ngươi như các ngươi vẫn nói.
15 Hãy ghét điều ác, yêu chuộng điều thiện, xử đoán công bằng. Có lẽ Chúa là Thần Toàn Năng sẽ thi ân cho những người còn sống sót trong dân tộc.
16 Vậy, Chúa là Thần Toàn Năng và Chủ Tể vũ trụ bảo: "Khắp các đường phố sẽ vang tiếng than khóc! Các thông lộ sẽ nghe tiếng than thở! Dân chúng gọi các nông phu đi dự lễ tang và mời những người khéo kể lể đến than khóc.
17 Tất cả các vườn nho cũng sẽ rộn tiếng ai ca, vì Ta sẽ đến trừng phạt các ngươi," Chúa phán vậy.
18 Khốn cho những kẻ trông mong ngày của Chúa! Các ngươi trông mong vì mục đích gì? Ngày của Chúa là ngày tối tăm, không phải là ánh sáng.
19 Các ngươi tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thoát nạn chiến tranh về nhà lại bị rắn cắn chết.
20 Ngày của Chúa là ngày tối tăm, không có ánh sáng. Thật là âm u mờ mịt!
21 "Ta ghét, Ta khinh các ngày lễ của các ngươi. Ta không thích các đại hội long trọng của các ngươi tí nào.
22 Dù các ngươi dâng cho Ta đủ thứ lễ thiêu và lễ chay, Ta chẳng hài lòng. Ta cũng chẳng quan tâm đến tế lễ bình an bằng bò mập.
23 Hãy im đi! Đừng ca hát đàn địch nữa, Ta không thèm nghe các ngươi đâu.
24 Ta chỉ muốn thấy công bình bác ái các ngươi cuồn cuộn như suối trào dâng.
25 Y-sơ-ra-ên ơi! Trong khi các ngươi dâng sinh tế và các tế lễ cho Ta suốt bốn mươi năm trong sa mạc,
26 các ngươi vẫn lén lút thờ các thần tượng, các ngươi vẫn khiêng cái khám thờ thần của vua mình, khiêng cái đế của thần các ngươi đã chế tạo.
27 Vì thế, Ta sẽ lưu đày các ngươi đến tận nơi xa, bên kia Đa-mách," Chúa Hằng Hữu, Danh Ngài là Thần Toàn Năng, phán vậy.
1 Khốn cho các cấp lãnh đạo ở Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri đang sống trên nhung lụa, tự thị tự mãn vì tiếng tăm lừng lẫy và được dân tộc hâm mộ, trọng vọng.
2 Hãy đi qua Canh-nê mà xem, và từ đó đi đến thành phố Ha-mát vĩ đại, rồi đi xuống thành phố Gát, xứ Phi-li-tin. Các nước, các thành ấy không cường thịnh hơn các ngươi sao? Biên giới họ phòng thủ không kiên cố hơn biên giới các ngươi sao?
3 Các ngươi cố xua đuổi cho xa những ý nghĩ về ngày hình phạt, nhưng việc làm các ngươi đã kéo cuộc đoán phạt lại gần hơn.
4 Các ngươi nằm ngủ trên giường ngà, ngả lưng trên nệm ấm chăn êm, ăn thịt cừu béo tốt, thưởng thức thịt bê chọn lọc.
5 Các ngươi ca hát những âm điệu du dương theo nhịp đàn cầm, chế tạo nhiều nhạc khí mới như Đa-vít.
6 Các ngươi nhậu nhẹt rượu ngon, xức những thứ dầu thơm quý giá, nhưng các ngươi không biết đau xót buồn rầu vì họa diệt vong của dân tộc Y-sơ-ra-ên.
7 Vì thế, các ngươi sẽ là những người đầu tiên bị lưu đày, và các cuộc ăn chơi chè chén sẽ thình lình chấm dứt.
8 Chúa Hằng Hữu, Chân Thần vạn quân lấy chính Ngài mà thề: "Ta ghê tởm sự kiêu ngạo và vinh quang giả tạo của Y-sơ-ra-ên, với những lâu đài dinh thự nguy nga. Vì thế, Ta sẽ nộp hết cho quân thù, kể cả thủ đô, với mọi người mọi vật."
9 Ngày ấy, nhà nào chỉ còn lại mười người cũng sẽ bị giết chết.
10 Thân nhân của những người chết sẽ đến đem các xác ra hỏa táng. Thân nhân sẽ hỏi kẻ còn sống sót duy nhất trong nhà: "Còn ai nữa không?" Nó đáp: "Không còn ai cả!" rồi nói tiếp: "Yêu cầu đừng nói đến tên Chúa!"
11 Chúa đã ra lệnh: "Hãy phá tan tất cả lâu đài, nhà cửa trong thành phố."
12,13 Có bao giờ ngựa phi trên mỏm đá? Có ai đem bò ra cày trên mặt biển? Câu hỏi thật là ngu xuẩn, nhưng không ngu xuẩn bằng những kẻ đảo ngược công lý, đánh tráo đức hạnh, bất chấp cả luân thường đạo lý; những kẻ tự tôn tự đại, coi trời bằng vung, tưởng mình thừa khả năng thống trị cả hoàn vũ, nhưng sự thật chỉ là con số không!
14 "Dân tộc Y-sơ-ra-ên! Ta sẽ sai một dân tộc đến thống trị đất nước các ngươi từ bắc chí nam, từ cổng thành Ha-mát đến suối A-ra-ba." Chúa là Chân Thần vạn quân phán vậy.
1 Chúa cho tôi thấy một khải tượng: Chúa đang chuẩn bị một đạo quân cào cào đông đảo để tàn phá hoa mầu sinh ra sau mùa gặt thứ nhất (dành cho nhà vua).
2 Sau khi cào cào ăn hết ngũ cốc và cỏ xanh trong xứ, tôi cầu nguyện khẩn thiết: "Thưa Chúa là Chân Thần, con van xin Ngài! Xin tha tội cho dân tộc con! Nước con quá nhỏ, làm sao chịu đựng nổi cuộc đoán phạt này?"
3 Chúa liền đổi ý, phán rằng: "Ta sẽ không giáng tai họa ấy."
4 Chúa cho tôi thấy một ngọn lửa lớn cháy phừng lên để đoán phạt dân ta. Lửa đã làm cạn các dòng sông và bắt đầu đốt tan cả đất nước.
5 Tôi liền cầu nguyện: "Thưa Chúa là Chân Thần, con van xin Ngài. Xin Chúa ngừng tay! Nước con quá nhỏ, làm sao chịu đựng nổi cuộc đoán phạt này?"
6 Chúa liền đổi ý, phán rằng: "Ta sẽ không giáng tai họa ấy."
7 Chúa lại cho tôi thấy một khải tượng khác: Chúa đứng trên một bức tường thẳng đứng, tay cầm dây chì,
8 Chúa hỏi: "A-mốt, con thấy gì?" Tôi thưa: "Con thấy Chúa cầm dây chì." Chúa tiếp: "Này, Ta đặt một dây chì giữa dân Ta là dân tộc Y-sơ-ra-ên. Ta không dung thứ nó được nữa, phải đoán phạt.
9 Các bàn thờ tế lễ trên các đỉnh núi đồi của Y-sác bị phá tan, các đền miễu của Y-sơ-ra-ên sẽ bị tiêu diệt và Ta vùng dậy chống đánh và lật đổ triều đại của vua Giê-rô-bô-am trong cuộc chiến tranh."
10 A-ma-xia, là thầy tế lễ của thành phố Bê-tên, nghe A-mốt truyền bá lời Chúa, liền báo cáo với vua Giê-rô-bô-am: "A-mốt đang âm mưu chống lại bệ hạ ngay giữa lòng dân tộc! Đất này không thể dung túng được nữa.
11 A-mốt dám bảo: 'Giê-rô-bô-am bệ hạ sẽ bị giết bằng lưỡi gươm và dân tộc sẽ bị lưu đày đi xa.'"
12 Rồi A-ma-xia lại bảo A-mốt: "Này, ông thầy bói kia! Về xứ Giu-đa mà nói tiên tri đi.
13 Đừng ở nói tiên tri ở Bê-tên làm gì nữa. Vì đây là thánh địa của vua, và đền thờ của vương quốc."
14 Nhưng A-mốt đáp: "Thật ra, tôi vốn không phải là tiên tri, cũng không phải con nhà tiên tri. Tôi chỉ là một kẻ chăn cừu và hái trái vả.
15 Nhưng Chúa đã bắt tôi ra khỏi việc chăn cừu và bảo tôi: 'Hãy đi nói tiên tri cho dân tộc Y-sơ-ra-ên!'
16 Bây giờ ông hãy nghe lời Chúa phán. Vì ông bảo: 'Đừng nói tiên tri nghịch với dân tộc Y-sơ-ra-ên,'
17 nên Chúa đáp: 'Này, vợ ngươi sẽ trở thành gái mãi dâm trong thành phố này; con trai, con gái ngươi sẽ bị gươm tàn sát; đất ruộng ngươi sẽ bị người ta đo đạc và chia phần và chính ngươi sẽ chết tại đất khách quê người; dân tộc Y-sơ-ra-ên sẽ bị lưu đày xa quê hương.'"
1 Chúa cho tôi thấy một giỏ trái cây chín
2 Chúa hỏi: "A-mốt, con thấy gì?" Tôi thưa: "Con thấy một giỏ trái cây chín." Chúa tiếp: "Y-sơ-ra-ên dân Ta đã tới ngày cùng. Ta không còn dung thứ được nữa, phải đoán phạt.
3 "Ngày ấy, những tiếng hát ca vui nhộn trong cung đền sẽ trở thành tiếng khóc than. Vô số thây ma nằm la liệt, xác người bị vứt bỏ bừa bãi ngập tràn khắp nơi. Hãy cúi đầu im lặng!" Chúa phán vậy.
4 Hãy nghe đây! Các ngươi chà đạp người nghèo khổ, bóc lột người bần cố trong đất nước.
5 Nói rằng: "Trông sao cho ngày trăng mới mau qua cho ta bán ngũ cốc; trông sao cho ngày cuối tuần chấm dứt để ta bán lúa mì!" Các ngươi làm giàu bằng cách đo lường gian lận, cân lượng giả dối,
6 lấy bạc mua con nợ nghèo khổ làm nô lệ, đổi một đôi dép lấy một người bần cố túng quẫn làm tôi đòi, và bán cho hết gạo nát lúa hư.
7 Chúa nhân vinh dự của Gia-cốp, thề rằng: "Quả thật Ta sẽ không bao giờ quên thủ đoạn gian ác của chúng!
8 Đất nước này sẽ run rẩy trong khi chờ đợi ngày tiêu diệt, và mọi người sẽ than khóc. Cả đất đai lẫn dân cư sẽ tràn lên như sông Ninh vào mùa lụt, cuồn cuộn đuổi nhau, chà đạp lẫn nhau rồi cùng nhau chìm xuống lòng sông Ai-cập."
9 Chúa phán: "Ngày ấy, Ta sẽ làm cho mặt trời lặn giữa trưa, và khiến mặt đất tối tăm mù mịt giữa ban ngày.
10 "Ta sẽ biến các ngày liên hoan của các ngươi thành những ngày tang chế, biến các điệu hoan ca thành điệu ai ca. Tất cả dân chúng đều phải mặc áo tang, đầu tóc rụng sạch. Toàn dân khóc sướt mướt như người mất đứa con một. Tai họa khủng khiếp kết thúc bằng một ngày quốc tang."
11 Chúa - là Chân Thần - phán: "Sẽ có ngày Ta sẽ cho một nạn đói tràn lan khắp đất, không phải đói vì không cơm ăn nước uống, nhưng đói vì không được nghe lời Chúa.
12 Người ta sẽ đi lang thang từ biển này qua biển khác, khắp các phương trời để tìm kiếm lời Chúa, nhưng không tìm được.
13 Ngày ấy, các thanh niên, thiếu nữ cường tráng đẹp đẽ cũng phải rã rời mòn mỏi vì khát khao lời Chúa.
14 Tất cả những người thờ lạy thần tượng của Sa-ma-ri, Đan và Biệt-sê-ba sẽ ngã xuống, không bao giờ dậy được."
1 Tôi thấy Chúa đứng bên bàn thờ, ra lệnh: "Hãy đập tan các đầu cột, làm cho đền thờ rúng động, các trụ cột gãy và mái đền sụp đổ trên đầu dân chúng đứng trong đền thờ. Dù họ có cố trốn ra, nhưng không ai chạy thoát; tất cả đều thiệt mạng.
2 "Dù họ đào hố sâu trốn xuống tận âm phủ, Ta cũng kéo họ lên. Dù họ leo lên tận trời xanh, Ta cũng kéo họ xuống.
3 Dù họ trốn trên đỉnh núi Cát-mên, Ta cũng tìm ra và bắt sạch. Dù họ lặn xuống đáy biển cho Ta đừng thấy, Ta cũng sẽ sai rắn biển cắn chết họ dưới vực sâu.
4 Dù họ bị quân thù lưu đày, Ta cũng sai lưỡi gươm giết họ trong đất lưu đày. Mắt Ta sẽ theo dõi họ để giáng họa thay vì ban phúc lành."
5 Chúa - Chân Thần vạn quân - chạm đến mặt đất thì nó chảy tan, làm cho dân cư trên đất phải khóc than. Cả đất đai lẫn dân cư sẽ tràn lên như sông Ninh, rồi cùng nhau sụp xuống lòng sống Ai-cập.
6 Chúa, là Đấng xây các bực thang trên trời, đặt nền móng cho bầu trời, gọi nước đại dương đến và đổ ra trên mặt đất. Danh Ngài là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu.
7 "Dân tộc Y-sơ-ra-ên! Các ngươi đối với Ta không khác gì dân Ê-ti-ô-pi sao?" Chúa hỏi: "Không phải Ta đã đem dân tộc Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập, dân Phi-li-tin ra khỏi Cáp-tô, và dân Sy-ri ra khỏi Ki-rơ sao?
8 "Này, mắt Chúa sẽ theo dõi vương quốc tội ác này và lưu đày dân nó khắp mặt đất. Tuy nhiên, Ta hứa rằng cảnh nước mất nhà tan của các ngươi sẽ có ngày chấm dứt.
9 Vì Ta đã ra lệnh cho các dân tộc sàng sảy dân Ta như lúa, nhưng không một hạt lúa chắc nào sẽ bị mất.
10 Tuy nhiên, tất cả những kẻ phạm tội ác mà còn tự bảo: 'Chúa không bao giờ phạt ta đâu!' đều sẽ bị tàn sát trong cuộc chiến tranh.
11 "Lúc ấy, Ta sẽ xây lại thành phố Đa-vít và phục hồi vinh quang nó, dù hiện nay thành phố ấy đổ nát, điêu tàn.
12 Y-sơ-ra-ên sẽ được đất Ê-đôm và tất cả các nước thuộc về Ta làm sản nghiệp." Chúa, là Đấng thực hiện chương trình ấy, đã phán vậy.
13 Chúa phán: "Thời kỳ ấy, dân Ta sẽ được mùa dư dật; vừa gặt xong vụ mùa đã bắt đầu vụ chiêm; vừa ép nho xong, vườn đã nứt đọt cho mùa sau. Các núi đồi sẽ tràn đầy rượu nho.
14 Ta sẽ lại đem dân tộc Y-sơ-ra-ên đang bị lưu đày khắp nơi về nước. Họ sẽ xây lại các thành phố đổ nát và an cư lạc nghiệp tại đó. Họ sẽ trồng vườn nho và vườn cây trái; họ sẽ được uống rượu, ăn trái cây họ trồng.
15 Ta sẽ bảo tồn họ trong đất nước họ. Họ không bao giờ còn bị bắt lưu đày ra khỏi quê cha đất tổ, là sản nghiệp Ta đã ban cho họ." Chúa Hằng Hữu là Chân Thần các ngươi phán vậy.